[Conan Đồng Nhân Đam Mỹ] Trò Chơi Đuổi Bắt

Chương 27: Đóng thế




“Lại có thể có người dám ở dưới mí mắt của anh trộm long tráo phượng, còn không chỉ một người, thực sự khiến tôi khâm phục.” Âm thanh của giày cao gót từ xa vang lại ngày một gần, một bóng người cao gầy nhanh chóng xuất hiện tại cửa ra vào.

Kuroba Kaito theo tiếng bước chân đạp đạp mà bừng tỉnh lại từ trong hồi ức, tóc gáy không khỏi run run.

Người đàn ông ngồi bên cạnh cậu nghe thấy tiếng liền ngẩng đầu lên nhìn về phía người vừa tới, ánh trăng dịu dàng lướt qua khuôn mặt anh, dung mạo cùng Kuroba Kaito giống nhau như đúc hiện ra trước mặt ả.

“A rồi, nói thật, anh làm sao nhận ra được hai người kia đều không phải Cool Guy?” Vermouth nhếch miệng, dưới đáy mắt như thế nào cũng không giấu được ý trêu tức.

Kuroba Kaito nhất thời rất cảm kích vị khách lạ này, cậu cũng rất muốn biết người đàn ông tóc vàng này làm như thế nào mà phát hiện ra nguỵ trang của cậu, trước tiên ngụy trang của người phụ nữ bên cạnh cậu bất luận nhìn thế nào cũng không chê vào đâu được, hơn nữa khuôn mặt của cậu lại chính là cực phẩm do thiên nhiên tạo hoá ra mà không cần lớp mặt nạ nào đó!

“Bởi vì chán ghét ngụy trang, vì lẽ đó sẽ không bị lừa dối.” Gin cười giễu cợt một tiếng, bên cạnh hắn đâu đâu cũng có cao thủ ngụy trang, đám cảnh sát cả ngày luôn bám đuôi phía sau hắn đã cho hắn lĩnh giáo đủ loại kỹ năng tạo hình, muốn lừa hắn căn bản là chuyện không thể nào. Tuy rằng tên tiểu quỷ trước mắt này xác thực suýt chút nữa đã lừa gạt được hắn, ở trên lớp mặt nạ lại không một chút kẽ hở, rất lâu không lĩnh giáo qua một tên tiểu quỷ có tài như thế này rồi, đáng tiếc cậu lại dám chạm tới điều cấm kỵ của hắn, để ngăn ngừa vạn nhất vẫn là nên giết chết cho thoả đáng.

“Anh vẫn luôn cẩn thận tỉ mỉ như vậy, Gin.” Vermouth trêu ghẹo nói, ả quan sát cẩn thận hai người, tựa hồ thấy được một khuôn mặt quen thuộc, thực sự giống như đúc cha cậu!

“Đại ca, trong nhà vệ sinh không có ai.” Vodka ngắt điện thoại, hướng về Gin nói nhỏ.

“Ừ? Giết tên tiểu quỷ này.” Ngữ khí khi nói chuyện của Gin không hề lớn, nhưng bên trong ánh mắt màu xanh sẫm lại sâu như hồ nước đọng, không có sát khí, không có bất kỳ bóng dáng của vật thể phản chiếu nào, con mắt quỷ dị hoàn toàn không giống như của con người.

Kuroba Kaito bị khí thế người đàn ông áp đảo, thân thể không tự chủ được trở nên căng thẳng, trên mặt cực lực áp chế không để lộ ra nỗi khiếp đảm, hay vẻ mặt sợ hãi gì.

Bất luận đang ở tình huống nào đều phải duy trì mặt lạnh ăn tiền...

Bất luận đang ở tình huống nào đều phải duy trì mặt lạnh ăn tiền...

Kuroba Kaito cảm thụ từng xúc cảm từ cái trán lạnh lẽo, mồ hôi lạnh từ trên trán chảy xuống, trên người tên đầu to tản ra sát khí làm người ta nghẹt thở, nghĩ đến liền biết y sẽ không do dự mà động thủ.

“Gin, chờ một chút...” Kir ngồi xổm che vết thương, run run rẩy rẩy đứng lên, “Lần cuối cùng tôi nhìn thấy Kudo Shinichi, là ở trong phòng triển lãm kim cương.”

Kir ngụy trang thành Kudo Shinichi tuy rằng không biết được thân phận thật sự của người kia, thế nhưng cũng không gây trở ngại nàng cứu người chi tâm, thiếu niên kia nói cậu đem Kudo đánh ngất ở nhà vệ sinh, đúng lúc sau khi bọn họ gặp mặt, ngoại trừ vừa rồi cùng thiếu niên kia chạy trốn tới tầng thượng, khuôn mặt này cũng chỉ mới gặp qua một lần.

Thời gian trở lại lúc sáu giờ bốn mươi phút tối, Kir lẻn vào hội trường triển lãm kim cương.

Căn cứ vào tin tức tình báo, quái trộm Kid đêm nay vào lúc bảy giờ sẽ xuất hiện tại hội trường triển lãm kim cương, trộm mất vương miện nữ vương có gắn viên “Trái Tim Thiên Sứ”, Trái Tim Thiên Sứ là một viên kim cương màu hồng phấn nặng 60 Carat, hình quả lê, bên trong tinh khiết không một cặn bẩn, óng ánh trong suốt, có người nói đặt ở dưới ánh trăng sáng càng thuần khiết hoàn mỹ, xinh đẹp đến rung động lòng người.

Akai Shuichi sau khi biết được tin tức này, dùng quan hệ của FBI mà làm ra một tấm thẻ nhân viên, để cho Kir lấy thân phận là FBI tiến vào hội trường, trên danh nghĩa là bắt quái trộm Kid, nhưng thực chất là muốn trở thành đồng bọn của quái trộm, trộm lấy cặp đen đựng giấy tờ gửi trong khách sạn của Gin.

An ninh bên trong khách sạn FBI đã sớm biết rõ, nói thật cho dù là tinh anh về máy tính bên trong nội bộ FBI ở trong thời gian ngắn cũng không có cách nào hoàn toàn khống chế hệ thống an ninh này, rất dễ dàng phát cảnh báo. Vì lẽ đó Akai Shuichi mới giúp Kir ngụy trang thành dáng vẻ của Kudo Shinichi, dựa vào sự coi trọng của người đàn ông kia đối với Kudo Shinichi, đến lúc đó nhất định sẽ mang người thiếu niên kia theo cùng nhau đến đây. Nếu như không phải vì Kudo Shinichi quá thấp, anh cũng rất muốn cùng tên kẻ thù cũ kia tiếp xúc ở khoảng cách gần.

Kir rất nhanh liền phát hiện ra tung tích đoàn người của Gin, cái tên Gin nổi danh lạnh lùng máu lạnh kia lại đi nắm tay một người thiếu niên tiến vào hội trường, nàng đột nhiên có thể hiểu được sự chú ý của Akai Shuichi đối với thiếu niên.

Người trong tổ chức đều biết, Gin đích thực chính là một tên lãnh tình, chưa bao giờ có tình nhân cố định, thỉnh thoảng khi cần giải quyết nhu cầu đều tìm gái điếm bên trong phố đèn đỏ, kiểu như hôn môi, hay những cử chỉ thân mật như dắt tay nhau như tình nhân thì càng không muốn hy vọng xa vời.

Gin lãnh khốc không cần quá nhiều lời, ngay cả bản thân Gin cũng từng nói, không bao giờ có chuyện hắn sẽ nhớ tên cũng như khuôn mặt người mà hắn đã giết, kỳ thực coi như người sống có thể bị Gin nhớ kỹ cũng rất ít, mà phàm là người bị hắn nhớ thì cách cái chết cũng không còn xa.

Ngoại trừ tiêu diệt mục tiêu cùng với trung thành với tổ chức, Kir chưa bao giờ biết còn có chuyện khiến cho Gin lo lắng hơn.

“Thích không?” Dừng lại trước quầy kính trưng bày đồng hồ kim cương Gin hơi nghiêng mắt nhìn về phía Kudo Shinichi, trong giọng nói phá lệ mang theo ý dò hỏi.

Người đàn ông xưa nay chỉ biết mở lời ra lệnh từ khi nào đã học cách hỏi ý kiến người khác rồi?

Trực giác phụ nữ nói cho Kir biết, tình cảm của Gin đối với thiếu niên này cho dù không phải tình yêu, nhưng cũng đã không có cách nào buông tay cậu.

Kir trốn ở một góc tối mà Gin cùng Vodka đều không nhìn thấy, hơi giơ mũ lên, cùng ánh mắt Kudo Shinichi giao lại một chỗ, sau đó lập tức liền trở về nơi ẩn thân.

Kudo Shinichi rất nhanh liền rời khỏi vị trí bên cạnh Gin, Kir từ đằng xa đi tới, theo Kudo Shinichi tiến vào phòng vệ sinh.

“Anh là ai?” Thiếu niên tóc đen dò hỏi, như đã đoán được thân phận của nàng.

“Kir, sĩ quan FBI Akai để cho tôi tới gặp mặt cậu.” Kir ở trước gương mặt của chủ thể, không hề bắt chước thành thanh âm của Kudo Shinichi, nàng dù sao cũng là nữ phát thanh viên nổi tiếng của đài truyền hình, cho dù không có học chuyên về biến thanh, thế nhưng mô phỏng theo giọng nói của người khác thì chỉ cần cố gắng luyện tập nhiều hơn là có thể giống tám phần chủ thể.

Kudo Shinichi không chút do dự, hào phóng nói ra manh mối mà chính mình tìm được, tiết lộ được tác phong làm việc kín đáo của Gin thì Kir liền biết thiếu niên đã rất cố gắng rồi.

“Cô hóa thân thành bộ dạng này tới đây, không đơn thuần là vì tín tức đơn giản này chứ?” Kudo Shinichi đột nhiên hỏi.

Kir âm thầm suy nghĩ thiếu niên không hổ danh là thám tử, giác quan rất nhạy cảm, nếu đơn thuần là đến lấy tin tức đơn giản này thì xác thực không cần phải ngụy trang thành dáng dấp của thiếu niên, nàng lần này tới đây là vì muốn ăn cắp tư liệu cơ mật của tổ chức, phải ép bằng được Gin giao trả thứ gì đó cho CIA, dùng cái này chứng minh sự trong sạch của bản thân đồng thời đoạt lại được thân phận.

Kudo Shinichi không cố hỏi sâu việc nàng muốn lấy trộm đồ gì, mà là đưa ra điều kiện trao đổi để cho nàng tiện đường đêm nay lấy thêm một thứ ngoài cặp tài liệu mà Vodka đem tới, đưa đồ bên trong giao cho Haibara Ai đang được FBI bảo vệ.

Kir rất tò mò Kudo Shinichi đến tột cùng muốn nàng trộm lấy món đồ gì giao cho một học sinh tiểu học, cho nên liền đồng ý, dù sao cũng là tiện đường mà thôi.

Nhìn Kudo Shinichi gần ngay trước mắt, Kir đột nhiên giơ tay nâng khuôn mặt của thiếu niên lên, ngón tay phía dưới chạm đến dấu vết nhàn nhạt nơi cần cổ của thiếu niên, thanh âm thì thầm đầy mê hoặc thốt lên: “Kudo Shinichi, cậu cùng Gin đến tột cùng là quan hệ gì?”

“Thám tử cùng sát thủ.” Kudo Shinichi ngừng một chút, sau đó trừng mắt trả lời.

Kir bất ngờ nhìn thiếu niên, thiếu niên tựa hồ biết thủ đoạn của nàng, tuy rằng cật lực bình phục hô hấp cùng mạch đập của mình, thế nhưng trong con ngươi vẫn lóe lên ánh hào quang đã nói cho nàng biết đáp án.

Có lẽ vào một ngày nào đó, thiếu niên sẽ trở thành kẻ thù của bọn họ.

“Kudo Shinichi, mất đi sự ngây thơ, liền sẽ mất đi tư cách nhận ân huệ của Thượng Đế. Yêu ác ma, nhất định sẽ rơi khỏi Thiên đường.” Kir vuốt ve cưng nựng khuôn mặt trơn nhẵn bóng loáng của Kudo Shinichi, thiếu niên bị ác ma quấn lấy, trên người đã đầy bụi gai, thì làm sao có thể khống chế chính nghĩa cùng tà ác cân bằng trong cùng một lúc chứ?

“Tôi không yêu Gin.”

Thiếu niên ngoan cố phủ nhận, Kir rời khỏi phòng vệ sinh, nàng cực kỳ tin tưởng câu nói cuối cùng của thiếu niên chỉ là muốn cố gắng giãy dụa, đối với chuyện tình cảm thiếu niên vẫn còn non nớt lắm.

Bảy giờ tối, Kir lợi dụng khuôn mặt này của Kudo Shinichi thuận lợi vượt qua được hơn mười bảo vệ chuyên nghiệp mà không hề phát ra cảnh báo từ hệ thống an ninh, an toàn tiến vào bên trong hội trường triển lãm kim cương thành công, hơn nữa còn được người làm chủ mới của cuộc triển lãm kim cương là quý ngài Tony tự mình mời vào.

Trước khi bắt đầu cuộc triển lãm kim cương, Kir sử dụng danh nghĩa của Kudo Shinichi gửi cho quý ngài Tony một bức thư bí mật, nội dung đơn giản là giúp ‘cậu’ giao lưu quan hệ thật tốt, sau đó ‘cậu’ sẽ ở trước mặt Gin nói tốt cho quý ngài Tony một tiếng.

Bên trong lá thư tận lực miêu tả một thiếu niên có khát vọng đối với tiền tài, lấy tuổi đời từng trải của Tony ông ra nhận định thiếu niên này có thể có giá trị lợi dụng, cho nên ước định thời gian cùng địa điểm tiếp đãi thiếu niên, ông cho rằng thiếu niên ở trước quầy trưng bày đồng hồ kim cương rời đi chính là vì muốn cùng ông gặp mặt, sau đó Gin cùng Vodka tiến vào phòng đấu giá trước thì càng khiến Tony ông nhận định tin vào quan điểm của mình.

Kir sau khi hiểu rõ tình hình bên trong hội trường, liền nhanh chóng chạy tới địa điểm ước định, sau đó lợi dụng nữ nhân cũng biết kỹ xảo, một chút lợi ích mê hoặc dẫn lối, quý ngài Tony liền đem địa điểm nói chuyện bí mật đổi thành phòng rượu bí mật của khách sạn.

Có lúc so với công nghệ hệ thống an ninh cấp cao, lòng người càng dễ dàng phá tan hơn.

Sau khi tiến vào phòng bí mật, điệp viên FBI bắt đầu hành động, bọn họ xâm nhập vào hệ thống an ninh của khách sạn, đem video trong phòng bảo vệ tổng hợp cắt thành đoạn hình ảnh bọn họ đã chuẩn bị sẵn. Quá trình này chỉ dư lại cho Kir thời gian 3 phút, trước thời gian đó Kir nhất định phải mở ra được chốt an toàn lấy được mục tiêu, bằng không chờ hệ thống đoạt lại quyền khống chế, Kir liền bại lộ.

Vì lẽ đó sau khi vào được phòng bảo vệ tổng hợp, Kir lập tức đánh ngất quý ngài Tony, tìm tới két tủ số 56 mà nhân viên tình báo báo tới, dùng trang bị tiên tiến của FBI dịch mật mã của tủ. Còn về cặp giấy tờ màu đen mà Kudo Shinichi nói tới, nếu như đặt ở cùng một chỗ thì liền tiện đường trộm đi.

Nhưng hệ thống an ninh lấy lại quyền hoạt động nhanh hơn tính toán, dò thám viên FBI phong toả không được công kích của hệ thống, lặp tức sau 45 giây, cảnh báo liền vang lên.

Bảo vệ mặc áo đen xông vào phòng bảo vệ tổng hợp, phát hiện quý ngài Tony bị đánh ngất nằm trên mặt đất, còn bóng dáng thiếu niên thì biến mất không thấy tăm hơi.

“Phòng an ninh, phòng an ninh, lập tức khởi động cảnh giới cấp một, có kẻ trộm xông vào phòng bảo vệ tổng hợp, mau đến mai phục.” Sau khi đội trưởng bảo vệ thông báo qua điện thoại đến phòng an ninh, liền lập tức chỉ đạo mấy tên bảo vệ cấp dưới cẩn thận tra xét từng ngóc ngách trong phòng bảo vệ tổng hợp, tìm kiếm người thiếu niên bị mất tích.

“Máy phát tia hồng ngoại ở phía trước đã đình chỉ hoạt động, có thể tiếp tục tiến lên.” Kir lôi kéo theo hai cặp đựng giấy tờ bò trong ống thông gió, điều thám viên FBI chính là đang cố gắng tạo ra một con đường giúp Kir chạy thoát.

Trước khi bảo vệ xông vào một giây, nàng nhanh chóng mở chốt an toàn của két sắt rồi chạy trốn vào trong ống thông gió, tất cả đều thuận lợi đến khó mà tin nổi, khiến nàng sinh ra một loại cảm giác nguy hiểm.

Gin là người làm việc xưa nay luôn cẩn thận chặt chẽ, thành công dễ dàng như vậy, khiến Kir bắt đầu hoài nghi tất cả những việc này hoàn toàn đều là một âm mưu lớn.

Hai cặp đựng giấy tờ trùng hợp đặt ở cùng một chỗ, điều thám viên FBI ẩn bên trong tổ chức bị ám sát cùng cuộc giao dịch lại diễn ra cùng một ngày, chuyện này càng giống như Gin đã bày ra một cái bẫy chuột lớn, đang ngồi chờ đợi con mèo lơ mơ rơi vào sập bẫy.

Kir thống qua tai nghe nói ra lời suy đoán của chính mình cho Akai Shuichi nghe, Akai Shuichi ngay sau đó đã trả lời — cô vĩnh viễn sẽ đoán không ra suy nghĩ của Gin, vào thời điểm khi cô ngỡ đã sắp bắt được Gin, thì cô sẽ biết bản thân thật ra đã rơi vào bên trong bẫy của hắn, chỉ là đến cuối cùng ai là thợ săn, ai là con mồi thì còn chưa biết được.

Akai Shuichi nhớ lại lần ở Vienna đó, hắn biết rõ trong núi có hổ, ông trời thiên vị hổ, nhưng cuối cùng vẫn bị Gin sắp đặt một cái bẫy. USB kia có chứa vi-rút, cắm vào máy tính rồi nhưng thiếu chút nữa đã bị tổ chức áo đen xâm nhập vào nội bộ cục điều tra liên bang, qua sự kiện đó anh đã phải viết một báo cáo giao cho cấp trên.

“Kir, đằng trước có điểm không đúng, lối đi bên trái bị mở.” Một người FBI khác liếc qua màn hình máy tính phát hiện có điểm đỏ, liền nhắc nhở Kir đang định bò dần lên.

“Kid?” Kir đang chuẩn bị hành động, một bóng người màu trắng đã xuất hiện ngay trước mắt, lễ phục cùng mũ màu trắng, kính mắt đơn đặc biệt, hoàn toàn phù hợp với một hình tượng nhân vật sẽ xuất hiện thêm bên trong cuộc triển lãm kim cương, ngoại trừ tội phạm quốc tế số hiệu 1412 chuyên môn ăn trộm các tác phẩm nghệ thuật làm mục tiêu chính là đạo chích Kid thì tuyệt không có ai khác.

“Tên thám tử?” Kuroba Kaito kinh ngạc trợn tròn mắt, tên này đúng là âm hồn bất tán mà! Vừa nãy suýt chút nữa là bị lão già kia cho ăn một viên đạn, bây giờ nhìn thấy khuôn mặt này nói thật cậu có chút muốn chạy trốn.

Trên thực tế Kuroba Kaito cũng đã làm như vậy rồi, chỉ thấy cậu hướng về phía Kir bắn ra một viên đạn khói, sau đó cấp tốc hướng về phía bên trái bỏ chạy.

Kir đột nhiên bị Kid giáng cho một đạo khiến trở tay không kịp, thế nhưng bản năng thân là  điệp viên khiến cho nàng rất nhanh phản ứng lại, đuổi theo nơi Kid đã bỏ chạy.

“Kir, Kid đã phát động máy quét tia hồng ngoại, hệ thống đã khóa hai người thành mục tiêu, cô nhất định phải mau chạy trốn. Hiện tại nhà bếp đã có người tới canh giữ, từ chỗ cô đang ở quẹo trái rồi ly khai đi.” Mười ngón tay của điều thám viên FBI nhanh vun vút gõ trên bàn phím, trước đó y đã khống chế được một chút hệ thống cửa ra vào cùng hệ thống quản lí, trước khi Kir đến khu vực B y phải khống chế thêm được 2 cửa nữa.

“Không hổ danh là đạo chích mang tầm quốc tế, nhanh như vậy đã không thấy tăm hơi rồi.” Akai Shuichi nhìn trên màn hình khắp nơi đều xuất hiện những dấu chấm đỏ, suy đoán Kid đại khái đã lợi dụng đạo cụ ảo thuật là chim bồ câu để kích hoạt hệ thống báo động, sau đó sẽ sử dụng lớp mặt nạ để ngụy trang vào trong đám người.

Kir gian nan chạy thoát khỏi đám chim bồ câu, sau đó ở phòng chứa đồ thay đổi thành bộ trang phục nhân viên vệ sinh đã chuẩn bị trước rồi đẩy theo cái xe nhỏ, đem cặp đựng giấy tờ giấu dưới tầng hai của chiếc xe, cúi thấp đầu nhanh chóng đẩy xe rời đi.

Bên trong khách sạn đã loạn tung lên, nhân viên phục vụ hướng dẫn khách mời rời khỏi khách sạn từ cửa chính, từng nhân viên bảo vệ cùng nhau đối chiếu ảnh chụp với chứng minh thư, thư mời, ba điều hoàn toàn chính xác không có sai sót mới có thể rời khỏi khách sạn.

Kir đẩy theo xe nhỏ một đường cúi đầu chạy về hướng thang máy nhân viên, trên đường không cẩn thận đụng phải một ông lão.

Kir vừa định tiến lên nâng ông lão dậy, thì một thiếu niên khác đã vội vội vàng vàng đỡ ông lão đứng lên, khuôn mặt trẻ tuổi kia khiến nàng hơi kinh ngạc, cậu ta tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?

“Kaito thiếu gia, tôi không sao.” Ông lão động viên vỗ vỗ tay của thiếu niên, sau đó thiếu niên ngẩng đầu nhìn hướng về phía Kir, Kir liền lập tức cúi đầu.

Mắt thấy hai người cùng nhau đi xa, Kir giơ tay phải lên đè đè vành mũ, khuôn mặt nghi hoặc không thôi, Kudo Shinichi không phải ở bên người Gin sao?

“Kir, cô ở đó làm gì vậy? Cô vừa nãy ngẩng đầu lên, hệ thống đã tự động phân biệt khuôn mặt cô rồi, bảo vệ sau một phút nữa sẽ chạy đến đó.” Điều thám viên FBI kéo thần trí Kir trở về, Kir liền chầm chậm đẩy xe nhỏ đi về phía trước, lúc vừa chạy đến cửa thang máy, thì điều thám viên cũng đang khống chế thang máy công nhân từ tầng trệt chạy thẳng đến tầng của Kir.

“Nhanh, tên trộm ở chỗ này, không được để cho hắn chạy thoát!” Tiếng nói chuyện cùng tiếng bước chân ầm ĩ của đội bảo vệ càng lúc càng gần, Kir điên cuồng nhấn mấy lần nút đóng cửa, cửa thang máy bằng thép dần dần khép kín.

“Không ngại, cho đi nhờ chứ?” Một bàn tay đột nhiên đưa vào, cửa thang máy đang dần đóng lại chỉ còn một kẽ hở bởi vì có lắp đặt chế độ an toàn mà lần nữa lại mở ra.

Kir cùng Kuroba Kaito đều kinh ngạc nhìn đối phương, Kir nghĩ thầm người vừa nãy đỡ ông lão đứng dậy quả nhiên chính là Kudo Shinichi, trong khi Kuroba Kaito thì lại đang oán hận tại sao lại gặp phải tên oan gia này nữa chứ!

“Ở đây, mau đuổi theo!”

Kuroba Kaito lắc mình đi vào, y chang Kir lúc nãy điên cuồng nhấn nhấn nút đóng cửa.

Trước một giây khi bảo tiêu vừa chạy đến thì thang máy cũng kịp đóng lại, Kuroba Kaito thở phào nhẹ nhõm, không khỏi quay đầu oán giận nói: “Cái tên thám tử này, suýt chút nữa đã bị cậu hại chết, cậu cùng người phụ nữ kia có thù oán gì hay sao hả? Lẽ nào cậu đã từng yêu thích loại phụ nữ già không có chút thưởng thức này, sau đó gặp gỡ lão già khác liền đá người phụ nữ già đó? Lão già kia có vẻ tàn khốc hơn đó, thế nhưng sức chiến đấu của người phụ nữ già này cũng không kém, hại mặt mũi của tôi suýt chút nữa là bị phá dung rồi.”

“Cậu không phải là Kudo Shinichi?” Kir nghe không hiểu Kuroba Kaito bùm bùm nói một đống thứ gì, nàng chỉ thông suốt một sự thật, thiếu niên này không phải Kudo Shinichi.

“Ồ?! Cậu không phải tên thám tử sao?” Kuroba Kaito khiếp sợ đến nỗi có cảm giác không khác nào một viên đạn nguyên tử quăng vào đầu cậu, nổ banh xác cậu thành bảy tám mảnh.

Hai người đối mắt nhìn nhau, đồng thời lòng sinh cảm khái, khuôn mặt này thực sự đúng là lam nhan họa thủy (1).

Ngay lúc này thang máy nhân viên đột ngột rung mạnh một cái, sau đó liền lập tức ngừng hoạt động, đèn bên trong thang máy toàn bộ đều bị ngắt.

“Kir, hệ thống khách sạn đã đoạt lại hoàn toàn quyền khống chế rồi, tôi không còn cách nào điều khiển thang máy nhân viên nữa.” Điều thám viên FBI bất lực nói, nếu như cho y gấp hai, ba lần thời gian hiện tại thì y hoàn toàn có thể điều khiển hoàn toàn hệ thống này, nhưng thực tế thì không có, y đã rất cố gắng rồi.

“Kir, nghĩ biện pháp rời khỏi thang máy đi, từ thang máy leo lên tầng thượng.” Ngón tay Akai Shuichi sượt qua vị trí phòng bảo vệ, rồi dừng lại ở tầng thượng khách sạn.

Kir ngẩng đầu nhìn lên đỉnh thang máy, trên mặt hiện lên một ý cười tuyệt đẹp như hoa phù dung nở, sau đó xoay người vỗ vỗ thiếu niên đang đứng bên cạnh nói rằng: “Có thể giúp tôi một chuyện không? Kid?”

“Rất vinh hạnh, mỹ nữ xinh đẹp.” Kid chỉ chần chờ 3 giây, sau đó liền giơ tay phải lên biến ra một đóa hoa hồng, đưa tới trước mặt Kir.

Hai người bèn nhìn nhau cười.

~~~~~~~~~~~~~~~~

(1) Lam nhan hoạ thuỷ: người con trai đẹp chuyên gây hoạ:))