Con Trai Là Nam Phụ

Chương 44-2




Editor: Lạc Tiếu - 19/09/2019

Trong nháy mắt nhìn thấy cái điện thoại kia, thần sắc trên mặt Hàn Thu Nhã chợt biến đổi. Tuy rằng cô ta rất nhanh đã khống chế được biểu tình, nhưng ngón tay lại bất giác nắm chặt quần áo.

Đường Dĩ Tố cầm di động quơ quơ, cười như không cười nhìn Hàn Thu Nhã: "Chủ nhân của cái điện thoại này.. là cô sao?"

Hàn Thu Nhã dù sao cũng là diễn viên, năng lực phản ứng của cô ta vẫn tương đối nhanh chóng.

Chỉ thấy cô ta nhướn miệng cười tươi, xoay người bước nhanh tới bên cạnh Đường Dĩ Tố, vươn tay muốn lấy lại điện thoại: "Đúng là của tôi rồi, cảm ơn cô nha."

Mắt thấy Hàn Thu Nhã sắp tới gần, Đường Dĩ Tố lại cầm di động lui về phía sau một bước. Xoay người lại, một lần nữa bước vào trong phòng, sau đó hơi hơi nâng mi, từ trên cao nhìn xuống Hàn Thu Nhã, lạnh lùng hỏi, "Điện thoại của cô vì sao lại ở cửa phòng của tôi?"

Đường Dĩ Tố bình thường nhìn có vẻ mềm mại. Bất luận là ngày ấy bị Hàn Thu Nhã bôi đen trước mặt đạo diễn, hay là vừa mới rồi Hàn Thu Nhã yêu cầu cố tình diễn kém với cô ta, Đường Dĩ Tố đều có bộ dáng bình tĩnh. Đây vẫn là lần đâu tiên Hàn Thu Nhã thấy vẻ mặt trầm xuống của Đường Dĩ Tố.

Người ngày thường hòa nhã không biết giận, bỗng nhiên lại lạnh mặt. Huống chi lúc trước Đường Dĩ Tố có thể dọa Liễu Oánh không dám tát mình, giờ phút này khí thế biến đổi, cả người đều trở nên sắc bén, tức khắc làm Hàn Thu Nhã có chút hoảng loạn.

"Có thể là vừa nãy tôi mới làm rớt." Hàn Thu Nhã vội vàng cười nói.

Đường Dĩ Tố lại không phản ứng gì, nhìn chằm chằm Hàn Thu Nhã, "Tôi rất nhiều lần nghe được tiếng giày cao gót đi đi lại lại, cô không phải lần đầu tiên tới trước cửa phòng tôi. Vừa rồi lúc tôi mở cửa, cô còn đang cong eo, hẳn là để lụm cái điện thoại này?"

"Đương nhiên không phải." Hàn Thu Nhã lập tức phủ nhận.

Đường Dĩ Tố chậm rãi nói: "Khách sạn có camera theo dõi, tuy rằng vị trí phòng tôi quá xa, không chắc nằm hoàn toàn trong phạm vị theo dõi, nhưng chuyện ai tới ai đi, hẳn là có thể thấy được một hai. Hay là, cô đi với tôi một chuyến gặp bảo vệ khách sạn?"

Hàn Thu Nhã nghe vậy, ngẩng đầu kinh ngạc nhìn người đối diện. Lại thấy vẻ mặt Đường Dĩ Tố nghiêm túc, không giống như đang nói chơi, sắc mặt Hàn Thu Nhã tức khắc trở nên khó coi.

Đường Dĩ Tố đây là muốn làm lớn chuyện?

Hai người đều là nữ diễn viên, nếu như vì việc này mà đánh động bảo vệ, ai biết có bị paparazzi theo dõi hay không.

Tất cả mọi người đều cùng một đoàn phim, tuy rằng Đường Dĩ Tố là nữ chính, cô ta là nữ nhị, nhưng nếu nói về thành tích, Hàn Thu Nhã muốn nháy mắt hạ gục Đường Dĩ Tố, vẫn là hoàn toàn không thành vấn đề.

Hàn Thu Nhã không chỉ từng quay phim truyền hình có rating không tệ, còn có được không ít fans, hình tượng cá nhân cực tốt.

Mãi cho đến trước khi bộ điện ảnh này khởi động máy, Trần Trường An cũng không hề đối ngoại công bố Hàn Thu Nhã cùng Bành Hiểu Vũ có tham diễn 《 Khu không người 》. Về việc này Hàn Thu Nhã cũng không có chút bất mãn nào, cô ta cùng Bành Hiểu Vũ đều cho rằng, Trần Trường An xem bọn họ như vũ khí bí mật, muốn cho mọi người thêm kinh hỉ.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Hàn Thu Nhã tiếp nhận kịch bản này, cộng sự với Bành Hiểu Vũ mới là trọng điểm sự nghiệp của cô ta. Trần Trường An là đạo diễn không chút tiếng tăm, bộ điện ảnh này nếu như không có Đồng Trân là khách mời, hai người họ căn bản không khả năng xuất hiện ở đây.

Ở đoàn phim, mối quan hệ của Hàn Thu Nhã cùng những người khác cũng không tồi, nhưng mọi người sao lại không phải vì nể tình danh khí của cô ta cho nên mới cố gắng xã giao.

Bộ dáng Hàn Thu Nhã có vẻ ngây thơ và vô hại, nhưng dù sao cô ta cũng là người lăn lộn trong giới giải trí. Tuy rằng Bành Hiểu Vũ hộ giá hộ tống không tồi, nhưng đồng dạng, Hàn Thu Nhã cũng phải thức thời mới được.

Một số chuyện không cần phải nói toẹt ra, trong lòng mọi người đều biết tự cân nhắc. Đây cũng là nguyên nhân vì sao khi Hàn Thu Nhã bị Trần Trường An mắng xong, phản ứng đầu tiên là lôi Đường Dĩ Tố ra bôi đen.

Trong mắt Hàn Thu Nhã, Đường Dĩ Tố là nữ chính thì thế nào, trong lòng dù có tức giận cũng phải nghẹn lại thôi, không phải sao?

Nếu không, sau khi hoàn thành bộ điện ảnh này, tiếp đó, cả hai ở trong giới giải trí ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, cái vòng lẩn quẩn này nhỏ như vậy, Đường Dĩ Tố lại không có hậu trường, muốn an ổn thì phải thành thật một chút mới được.

Kết quả, sao cũng không ngờ, Đường Dĩ Tố lúc bị bôi đen cũng nhẫn nhịn, hiện tại lại ngược lại không thuận theo, cắn chặt không chịu buông tha.

"Cô có ý gì? Cô hoài nghi tôi ư?" Ánh mắt đầy vẻ không thể tin được của Hàn Thu Nhã nhìn Đường Dĩ Tố, chỉ cảm thấy trong lòng ngực nghẹn khuất một hơi, thiếu chút nữa không bình tĩnh được.

Hàn Thu Nhã đã nói thẳng như vậy, nếu như Đường Dĩ Tố không muốn quan hệ cả hai trở nên cứng đờ, khẳng định sẽ phủ nhận, sau đó để Hàn Thu Nhã chạy lấy người. 

Nhưng mà cố tình hôm nay, Đường Dĩ Tố chính là không ấn lẽ thường ra bài.

Sau khi xác nhận Đường Dĩ Tố không chịu trả điện thoại, Hàn Thu Nhã cắn chặt răng, cân nhắc lợi hại một phen, cuối cùng nhìn Đường Dĩ Tố, nói: "Mục đích tôi tới đây đã nói rồi, là muốn cùng cô thảo luận chuyện đóng phim.""

""Đã trễ vậy rồi tôi cũng lo lắng quấy rầy cô, cho nên xác thật đã tới đây một chuyến, nhưng lại lo lắng cô ngủ rồi, sợ phiền phức cô, nên đã ở ngoài phòng cô đi một vòng rồi trở lại.""

"Nhưng sau khi trở về, tôi bỗng nhiên tìm không thấy điện thoại của mình, mới nghĩ có phải đã làm rơi ở gần đây không, cho nên mới đi tìm lại thử, không ngờ vừa đó lại gặp cô... Đây là toàn bộ sự tình."

Hàn Thu Nhã nói xong, nhìn Đường Dĩ Tố: "Nếu như cô không tin, chúng ta cũng không cần xem cái gì camera, cô có thể trực tiếp kiểm tra di động của tôi, nhìn xem có ghi âm gì không."

Đường Dĩ Tố cùng Hàn Thu Nhã nhìn nhau trong chốc lát, cuối cùng, cô đưa điện thoại di động cho Hàn Thu Nhã, chậm rãi nói: "Không cần."

Bên này Đường Dĩ Tố chịu buông tay, Hàn Thu Nhã ngược lại không vui.

Vừa mới năn nỉ phối hợp thì bị Đường Dĩ Tố cự tuyệt, hiện tại lại bị hoài nghi dùng di động ghi âm, Hàn Thu Nhã vươn tay lấy lại đồ trong tay Đường Dĩ Tố, còn cường điệu nói: "Nếu như cô muốn nhìn, có thể nói thẳng, dù sao điện thoại của tôi không có ghi âm, cũng không sợ người kiểm tra......"

Sau khi xác nhận điện thoại đã ở trong tay mình, cô ta còn quơ quơ với Đường Dĩ Tố.

Đường Dĩ Tố nhìn màn hình, ánh mắt ngưng đọng.

Hàn Thu Nhã tức khắc chú ý tới điểm dị thường này, vội vàng xoay màn hình về phía mình. Nhìn qua mới phát hiện, thì ra trong quá trình lấy lại điện thoại, trong lúc vô tình cô ta sờ tay vào nút nguồn, khiến cho dấu vân tay được xác nhận, làm cho màn hình trực tiếp mở khóa.

Màn hình sáng lên, có thể thấy được, hình nền là ảnh thân mật của Hàn Thu Nhã cùng Bành Hiểu Vũ.

Bành Hiểu Vũ đứng ở phía trước, Hàn Thu Nhã từ phía sau thò đầu ra, dựa vào vai hắn, hai người cùng nhau cười nhìn về phía màn ảnh, thân mật như một đôi tình nhân.

Ngày thường, cái hình nền này cho dù bị người khác nhìn thấy, Hàn Thu Nhã cũng không lo lắng. Dù sao thì hình này cũng không phải do hai người họ ngầm chụp, mà là cô ta cùng Bành Hiểu Vũ hợp tác một bộ phim truyền hình, đây là hình ảnh chụp trong lúc đóng bộ phim kia. 

Không chỉ Hàn Thu Nhã, rất nhiều fan hâm mộ cặp đôi này đều thích bức hình đó.

Cho tới nay, Hàn Thu Nhã chưa từng có cảm thấy có cái gì khác thường đối với hình nền này, nhưng mà giờ phút này bị Đường Dĩ Tố bắt gặp, không biết vì sao, cô ta bỗng dưng có chút chột dạ.

Hàn Thu Nhã nhanh chóng thu lại điện thoại, sau đó giương mắt nhìn về phía Đường Dĩ Tố, quan sát kỹ vẻ mặt của cô. Đường Dĩ Tố còn đang nhìn chằm chằm mặt Hàn Thu Nhã, nhìn thần sắc kia, cô tựa hồ còn ở rối rắm chuyện điện thoại, cũng không hề hiểu sai về vụ hình nền.

Hàn Thu Nhã âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, vốn đang muốn mượn thời cơ phát tác một chút, nhưng lúc này cũng không có tâm tình, chỉ muốn rời khỏi nơi này. 

Đường Dĩ Tố đứng ở tại chỗ, nhìn theo thân ảnh Hàn Thu Nhã dần biến mất trong tầm mắt, sau đó chậm rãi đóng cửa lại, trở lại phòng.

"Xem ra lần này paparazzi cũng không oan uổng cô......" Ít nhất là tâm tư của Hàn Thu Nhã đối với Bành Hiểu Vũ đã không hề rõ ràng.

Lại nghĩ đến những việc vặt vãnh mấy ngày nay đóng phim, cùng với tiếng giày cao gót đêm nay bồi hồi ở ngoài cửa, Đường Dĩ Tố trong lòng có một ý tưởng mơ hồ.