Con Thiên Tài Và Bố Tổng Tài

Chương 851: Dư luận phát trực tiếp, đánh một trận ác liệt!




Bạc Dạ và Đường Thi vừa mới định hit vào một hơi, hai người còn tưởng rằng chuyện hổ đồ lừa gạt này đã qua ải rồi, nào ngờ Giang Lång lại hỏi tới cái này.

Đường Thi lập tức cười: "Anh nghĩ nhiều rối, không có, không có chuyện gì mà anh không thể biết cả."

Cả mặt Giang Lăng chứa đầy hoài nghi, Bạch Việt muốn đi nhưng còn chưa đi được mấy bước thì cánh tay anh ta đã bị người ta giữ lại

Vì Bạch Việt bị dọa sợ nên đối giọng: "Anh làm gi...

Giang Lăng nhìn Bạch Việt: "Đừng ở trong phòng bon họ nữa, trà lại không gian cho Bạc Dạ đi."

Bạch Việt mới nhận ra thì ra mình đang làm phiền Đường Thi và Bạc Dạ nên trốn về phía sau Giang Lãng, anh ta không nghĩ rằng sẽ làm phiến người khác.Người đàn ông trầm mặc bị Giang Lăng kéo đi, lúc đi ra cửa, gương mặt Đường Thi vẫn có hơi lo lầng, cô tựa người vào cửa, nhìn bóng dáng hai người họ thất tha thất thiểu di dẫn xa, có chút phiền muộn nói: "Họ sẽ không đánh nhau đầy chứ?"

"Chắc cũng không đến mức đẩy đầu." Bạc Da đứng một bên kéo cổ áo: "Bạch Việt và Giang Lăng là người có chứng mực."

Người đàn ông dứt khoát đi qua đóng cửa lại sau đó tiến tới gần Đường Thi: "Tạm thời gạt hai người bọn họ sang một bên, kể cả những chuyện sau đây cũng để tự bọn họ giải quyết cả đi, hôm nay tôi phải tính số với em..."

Đường Thi nhin Bạc Dạ từ trên xuống một cái: Tính số tôi hả? Tôi thiếu anh cái gì cơ?"

Bạc Da nổi giận "Vừa nãy em và Bach Việt lén la lén lút ở trong phòng làm gi?"

Đường Thi cười một tiếng: "Tôi khuyên bào anh ta về chuyện tinh cảm, anh cũng không phải là không biết mà."

Đôi mắt Bạc Da đen về khó chịu: "Dù vậy thi tôi cũng không vui, lần sau em không được thân mật với người đàn ông khác như vậy nữa."

Đường Thi dừng lại một chút, qua một hối lâu mớinói: "Tại sao anh lại quan tâm như vậy chứ."

"Em hỏi câu hỏi này có ý nghĩa gì sao?"

Bạc Dạ lần người đến trực tiếp áp Đường Thi dưới khuỷu tay của anh, tư thế hệt như đang ép cô vào tưởng. Người đàn ông cui thấp đầu nhìn người phụ nữ bị mình giam lại nói: "Lòng dạ tôi nhỏ nhen lắm, tôi rất ích kỷ, rất không biết xấu hổ là gì. Tôi không thể nhìn thấy cành em cùng với người đàn ông khác thân mật được, cho dù người đó là gay cũng vậy."

Đột nhiên Đường Thi bị giọng nói trầm thấp của Bạc Dạ dọa sợ hết hôn, cô lấy lại tinh thần rồi kinh ngạc nhin Bạc Da, nhìn thầy hinh ảnh phản chiếu của chính mình từ trong đôi mắt anh.

Người phụ nữ nghiêng mặt đi, cô hít sâu vào một hoi: "Bạc Dạ, anh đang muốn.duy trì mối quan hệ như thế này cùng tôi sao?"

Giọng cười của người đàn ông truyền đến, dáng vẻ anh thờ hồn hền vô cùng hấp dẫn, khàn giọng nói: "Đã rất thoả mãn rồi, đúng rồi, tối hôm nay em phải nghỉ ngơi cho thật tốt..."

Trong lời này còn mang theo ý nghĩa vô cùng sâu xa khiến cả người Đường Thí nổi hết cả da gà, sau đó Bạc Dạ cười nói: "Cô Đường Thi, tạm thời thông báo cho em một chuyện, ngày mai có một cuộc họp báobuộc phải tham dự hội nghị với tôi.".

Thái độ như thế này của Bạc Dạ khiến cho Đường Thi sửng sốt một chút, cô trực tiếp đáp lại lời nói đủa của người này: "Buổi họp báo công báo tin tức gì? Liên quan đến cái gi?"

"Liên quan đến chuyện giữa tôi và tổ tiết mục." Bạc Dạ buông Đường Thì ra, anh xoay người đi tới bên cửa sổ sát đất, người đàn ông nghiêng nửa người tới, bóng người gầy nhưng có lực, chiều lên cánh cửa sổ thuỷ tinh, anh nghiêng mặt tựa như một chàng hoàng từ đi ra từ trong phim thần tượng nói với Đường Thi: "Em và Đường Duy ra mặt đi, tôi đều đã chuẩn bị những lời còn lại và phần diễn thuyết xong hết rồi, đến lúc đó còn phải kiện cáo, tóm lại phải đưa mọi thứ ra ảnh sáng, cho nên tôi muốn tối nay em phải nghỉ ngơi cho thật tốt."

Đường Thị nhìn Bạc Dạ, nhất thời có chút không kip hoàn hỗn trở lại, cô vẫn luôn cảm thấy Bạc Dạ của hiện tại suy nghĩ chu toàn hơn trước kia nhiều, nhưng cũng vì anh như vậy nên tất cả mọi chuyện và con đường sau này đều được một mình anh sắp xếp ổn thoả, tắt cả đều khiến cho Đường Thi cảm thây hoang mang, sợ hãi.

Dường như sinh mệnh của anh chỉ còn lại máy ngày, cho nên mới miễn cưỡng đi giải quyết hết tất cảvấn để nên giải quyết ở trước mắt.



Bạc Dạ không ngờ rằng Đường Thị lại có thể liên tưởng đến một số chuyện như vậy, nhìn cô yên lặng sau khi đồng ý thì hai người không còn nói chuyện nữa, ngay cả hô hấp cũng dư thừa, Sau khi Đường Thi nằm trên giường, Bạc Dạ vén một góc chăn lên rồi nằm cùng.

Bọn họ giống như một đôi vợ cùng chung chăn gỗi, nhưng chỉ hướng suy nghĩ lại khác nhau.

Vốn cho rằng đời này sẽ trải qua cùng nhau, nhưng không ngờ là mỗi người thuộc về mỗi ngả.

Ngày thứ hai một tin hot đã được lan truyền lên bàng hotsearch quốc tế nhanh như sét đánh không kịp che tai lại, chỉ bởi vì trên bảng đều là người có thân phận nổi tiếng.. con trai của một bộ trường bộ tài chính, người giàu có thể giới và vợ con của anh ta cùng nhau liên danh kiện một chương trình có tính quốc tế ra tòa, hơn nữa còn mở họp báo, muốn để kỷ giả cời bỏ mặt mũi xấu xí của tổ tiết mục trước ống kính trước toàn cầu!

Lúc Đường Thi mặc chiếc váy đỏ thẫm dẫn Đường Duy đến nơi, cả hiện trường đều xôn xao!

Ký già họp báo lắn này cũng phát sóng trực tiếp toàn cầu, vô số người xem phát sóng đăng những lờibình luận cảm thán trên bằng bình luận.

[Trời di! Là Đường Thi!]

(Đẹp quả đi, vậy mà lại nói về Đường Thi đấy, cảm giác cô ấy ẩn lui khỏi vòng showbiz đã rất lâu rối, vây mà lúc này lại lộ mặt:]

[Cô ấy quả thật là mỹ nhân đó, có ngắm trăm lần cũng chẳng ngán, càng nhìn càng có khí chất...]

[Đứa bé đó là đứa bé trong bức ảnh mà lắn trước Bạc Dạ đăng lên weibo có đúng không? Là con trai của Bạc Dạ sao?]

[Hai người bọn họ quay lại rồi sao hà? Trời di...Vây thì quá thắn kỳ rồi, tôi tưong rắng cả đời này Bạc Dạ và Đường Thi cũng không thể xuất hiện cùng ống kính nữa đấy.]

[Tình yêu không có gì là không thể

Đường Thi nghiêng nửa mặt từ từ tien đến trước ống kinh, cô ngồi xuống vị tri bên cạnh Bạc Da, ngồi kể bên ba con Sakahara Kurosawa, Kurosawa thoài mái chào hỏi bọn họ: "Quý bà, ngài lại xinh đẹp quá rồi."

Đường Thi cười, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía ống kính, ánh mắt không hề né tránh, đôi mắt xinh đẹp nhìn vào tất cả ống kính truyền thông, dùng một khẩu âm tiếng anh lưu loát mở đấu, sau đó bắt đầu nói những lời trong kịch bản mà Bạc Dạ chuẩn bị từ trước,tự thuật lại tất cả một lần.

[Nhìn xem dáng vẻ này, thật lợi hại...]

[Ở hiện trường toàn bộ đều là ký giả mà cô ấy có thể bình tĩnh ổn định như vậy, đúng là người đã trải qua sóng to gió lớn.]

[Tôi luôn cảm thấy Đường Thi và Bạc Dạ hiện tại có thể ngồi cùng nhau... rất có tướng phu thê...]

[Hai người bọn họ cũng coi như quả thật không dễ dàng gì, những người nghe thấy tin tức năm đó chắc đều đã biết hế..]

[Tổ tiết mục sao có thể ác độc như vậy? Đến bây giờ còn chưa đưa ra một lời giải thích, vẫn may là đó đứa trẻ nhà Bac Da bon họ, nếu như là người dân binh thường thì đoán chừng đánh gãy răng vẫn phải cam chịu nuốt vào bụng, thật sự là không có chủ trương chính sách của nhà nước gì hết!

Lời này vừa nói ra lập tức dâng lên sóng gió kinh hoàng, rất nhiều người bình thường đều cảm thấy vô cùng đồng cảm, rối rít nhắn lại, bày tỏ sự đồng thuận của mình đối với bình luận này, nhất thời trong lúc kích động, số lượng bình luận trực tiếp của bọn họ được đẩy lên đến mười triệu bình luận rồi!

Sau khi kết thúc phát sóng trực tiếp, Đường Thi hỏi Bạc Dạ ở phía sau đài: "Hiện giờ bình luận trênmạng thế nào roi?"

Bạc Dạ xoay máy tính lại cho Đường Thi xem: "Không khác lắm, mọi người đếu rất kích động, đều muốn phải đưa ra một lời giải thích, chúng ta đã tra ra được dấu vết bên phía Vinh Nam đang ra vào chính phủ cho nên có thể khẳng định người kia có liên quan đến cơ cấu chính quyển trung ương... đây sẽ là một trận đánh nhau kịch liệt."