Con Thiên Tài Và Bố Tổng Tài

Chương 837: Điểm yếu của anh, chính là Đường Thi!




Đường Thi bị cậu nói của Bạc Dạ làm cho sững sờ, căn bàn là cô cũng không ngờ rằng lại có thể nghe được những lời như vậy từ miệng của anh.

Đối với một người đàn ông quen làm chủ tất cả mọi việc mà nói, việc tên họ của con này thực sự vô cùng quan trọng, nhưng Bạc Dạ không ngờ lại có thể nói rằng để Đường Duy cứ để theo tên họ của Đường Thi, nếu như là đặt vào trước đây, Bạc Da tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện này.

Nói cho cùng, Bạc Da trước đây chính là người đàn ông từng muốn cướp toàn bộ của Đường Duy từ tay Đường Thi, không chút mày may nghĩ tới sau này của Đường Duy, anh chỉ muốn cướp đoạt.

Đường Thi chớp chớp mắt, cảm giác khuôn mặt của Bạc Dạ bỗng nhiên mờ mịt.

Qua một lúc sau, cô mới run rẩy nói: "Bạc Dạ, anh đang nghiêm túc sao?"

Truyền thống của thành phố này trước giờ vẫn làcon theo họ của ba.

Bạc Dạ lười biếng nhìn Đường Thi một lượt: "Làm gì vậy, chỉ là tên họ thôi mà, có nhất thiết phải như thế không vậy?"

Người đàn ông nói xong liên ti mi quan sát biểu càm của Đường Thi, lập tức nhướn mày: “Không phải em đã bị tôi làm cho cảm động rồi đó chứ? Trời đất, sớm biết sẽ như này vậy từ sau anh sẽ để Đường Duy theo tên họ anh sau đó đổi lại thành theo tên họ em, có phải em sẽ càm động thêm chút nữa đúng không?"

Đường Thi tức tiếp cầm một cái gối đập mạnh về phía Bạc Dạ: "Anh trả sự càm động trờ lại cho tôi!"

Bạc Dạ cười đến mức hai mắt hip lại, nắm lấy cái gối mà Đường Thi ném qua, sau đó nói: "Đã thế này, nếu như em đã cảm thấy tôi bây giờ là một người tốt, chi bằng tổi nay để tôi ngủ lại đây.."

Đường Thi nhìn Bạc Dạ, vừa nãy còn có chút cảm động, bây giờ vừa đó đã tan thành mây khói rồi: "Anh thật đúng là được nước làm tới mà!"

Bạc Dạ ngạo nghễ nhìn Đường Thi, đại khái là nắm chắc được Được Thi sẽ không làm được gì anh, sau đó đổi một tư thể khác thoải mái hơn, chống cằm nhìn Đường Thi, một hồi lâu sau người đàn ông kia,bỗng nhiên nói một câu: "Như này thực ra cũng khá ổn."Đường Thi nằm trên giường nghịch điện thoại, cũng theo đó mà bị ngần người.

Bạc Da nhếch miệng cười: "Thực ra...không phải that thiết phải ở cạnh nhau, Đường Thi, em bây giờ như vậy tôi càm thấy là vô cùng tốt rồi."

Đường Thí không nói câu gì, cô cảm giác từ đầu tới cuối, Bạc Da dem tới sự thay đổi quá lớn rối, đến ngay cả bản thân cô cũng bị choáng ngợp.

Anh dường như đã học được cách tôn trọng, học được cách biết suy nghĩ cho người khác, học được sự nhẹ nhàng và ân cần, nhưng duy nhất một điểu ở Bạc Dạ không thay đổi từ sâu bên trong chính là sự kiêu ngạo và cố chấp. Dù có mất trí nhớ thêm bao nhiều lần đi chăng nữa, người đàn ông này đều sẽ vừa nhìn thấy Đường Thi đểu sẽ nói một câu ngang ngược coi trời bằng vung: “Đổi chồng của cô đi, để tôi làm cho." Là kiểu người sẽ nói câu đó.

Bầu không khí trong phòng vừa vặn, mơ hồ lại rơi xuống, nhưng không lâu sau một tràng chuông nhanh chóng phá vỡ tất cả.

Bạc Dạ kết nối, sắc mặt anh thay đổi đáng kể một cách nhanh chóng

"Bạc Dạ? Tôi là Vinh Nam."

Ở một nơi nào đó, Vinh Nam đang cười nguy hiểm:"Sakahara Kurosawa và Đường Duy đều đang ở chỗ tôi, tôi đang có một chút chuyện muốn bàn chi tiết với anh một chút, xem vào đó thái độ thẳng thắn của anh vừa rồi, cho nên tôi không thể không dùng một vài thủ đoạn đặc biệt ra để giao dịch với anh, không biết ý của anh đây như thế nào nhi?"

Vinh Nam?!

Đồng tử của Bạc Dạ co chết tại chỗ, những ngón tay đang cầm điện thoại âm i dùng lực: “Anh đưa Đường Duy và Sakahara Kurosawa đi đâu rồi?"

"Yên tâm, bọn chúng không có nguy hiểm gì cả, chỉ là ở trong phòng của tôi mà thôi, tôi mời bọn chúng tới chơi nghịch, không phải chuyện gì quá đáng đâu mà nhỉ?"

Trớc mặt Vinh Nam cười trắm thấp: "Bạc Da, anh vẫn cho rằng Bạc Da của năm không có điểm yếu gì hết sao?"

Sớm đã không phải rồi! Đường Thi và Đường Duy chính là điểm yếu của Bạc Dạ!