Con Thiên Tài Và Bố Tổng Tài

Chương 550: Cậu chủ Bạc Dạ, đệ nhất thiên hạ!




Chuyện sau này... ai có thể nói chính xác được chứ?

Người đàn ông cười sâu xa, sau đó nhìn vào kính chiếu hậu, từ đầu đến cuối vẫn luôn có một chiếc xe theo đuôi bọn họ, chiếc xe đó quay đầu lại rồi, ngón tay anh gõ gõ vào vô lăng, cuối cùng yên tâm tăng thêm tốc độ đưa Đường Thi về nhà.

Nhưng trong một chiếc xe khác, bầu không khí rõ ràng vô cùng cứng nhắc.

Cả gương mặt lẫn biểu cảm của Bạc Dạ đều hệt như người xưa mất đi vợ trước vậy, gương mặt tuấn tú ủ rũ cúi xuống, trong ánh mắt viết rõ một câu "Hôm nay ông đây rất khó chịu", Lâm Từ đang lái xe ở bên cạnh cũng cảm nhận được một áp lực đè ép vô cùng lớn. "Cậu chủ..." Suy nghĩ rất lâu, Lâm Từ vẫn là lựa chọn dè dặt mở miệng: "Cậu chủ Bạc Dạ có chuyện gì không vui sao?"

Bạc Dạ dứt khoát hít sâu một hơi: "Vô cùng không vui!"

Cánh tay đang cầm vô lăng của cậu ta run lên một cái: "Không... không phải cậu kêu tôi đừng đi theo xe của hai người bọn họ nữa sao? Tôi vừa quay đầu lại thì cậu lại không vui rồi?" Vừa nãy còn nổi giận đùng đùng đòi đi theo Đường Thi đến nhà, muốn nhìn xem Hàn Thâm có làm chuyện xấu gì giữa đường hay không, cho nên cố ý đi theo cả chặng đường... Ai mà biết được đến nửa đường lại nói không muốn đi theo nữa, đòi quay trở về.

Bạc Dạ hận không thể đập chết cái tên Lâm Từ này, nhưng mà suy nghĩ lại một chút cảm thấy không thể mang thuộc hạ ra để phát tiết được, dứt khoát vỗ vào đùi mình một cái miệng la hét: "Đường Thi và Hàn Thâm đi rồi. Tôi không vui."

Giọng của Lâm Từ càng ngày càng nhỏ lại: "Đường... Đường Thi và cậu Hàn Thâm đi rồi, chẳng lẽ... chẳng lẽ người ta còn phải đi về với cậu sao..."

Cậu ta thề lời cậu ta nói xấu cậu chủ nhà mình thật sự rất nhỏ...

Nhưng mà Bạc Dạ vẫn nghe thấy được, ngay lập tức sắc mặt biến đổi ngay tại chỗ, nếu không phải là đang trên xe thì Lâm Từ cảm thấy Bạc Dạ có thể rút dao ra đâm chết mình luôn, quả nhiên: "Có tin tôi bóp chết cậu không!"

Sống lưng Lâm Từ lập tức thẳng tắp: "Cậu chủ Bạc Dạ, tạm thời tôi một lòng một ý vô cùng kính trọng cậu, tuyệt đối không hề có ý phản bội, tạo phản gì đâu cậu ạ."

Bạc Dạ giận đến nghiến răng ken két: "Tôi đang suy nghĩ tại sao trước kia tôi lại tuyển cậu vào làm việc đấy."

Lâm Từ vừa nói câu này lại khiến anh tức giận hơn: "Tôi được cô Đường Thi đề cử vào."

Ồ! Khó trách lại phách lối như vậy!

Hiện giờ chẳng phải cậu chủ Bạc Dạ đang muốn theo đuổi cô Đường Thi đấy à, sao cậu ấy không nghĩ xem làm sao để được cô Đường Thi cân nhắc tuyển chọn đi, khi không lại đi nghĩ đến việc làm sao để đuổi cậu ta làm gì chứ? Nếu mà truyền đến tai cô Đường Thi, há chẳng phải lại tạo thành ấn tượng không tốt sao?

Bạc Dạ nghiến răng cố nhẫn nhịn: "Tôi phải suy nghĩ cách giải quyết cái tên Hàn Thâm này mới được." Lâm Từ làm động tác cổ vũ: "Hay là...chúng ta tìm người xử lý cậu ta luôn đi cậu chủ?" "Xử lý cái củ cải nhà cậu đấy chứ mà xử lý!" Bạc Dạ nổi giận rồi, còn đặc biệt đạp một cước tới, từ sau khi anh mất trí nhớ, tính cách anh bỗng trở nên hay nóng giận hơn, vừa xảy ra một chuyện kỳ lạ gì đó là lại nổi giận, khó đối phó hơn so với trước kia nhiều: "Ở Bạch Thành, Hàn Thâm, nhà họ Hàn có địa vị lớn như vậy! Nếu mà chết thì tôi hay cậu sẽ ngồi tù đây?"

Lâm Từ bán đứng ông chủ lớn nhà mình ngay tại chỗ: "Cậu đi tù chứ, tôi ở ngoài đợi cậu trở về."

Vừa nãy đã nói là hứa sẽ trung thành với anh mà.

Bạc Dạ tức giận bùng nổ, vừa quyết định sẽ theo đuổi Đường Thi, kết quả bên cạnh Đường Thi lại xuất thêm một người đàn ông tên là Hàn Thâm. Anh đang suy nghĩ xem phải giải quyết anh ta như thế nào, nên ra tay từ Hàn Thâm hay là từ Đường Thi đây. Ai mà ngờ kết quả sự chú ý lại bị cái tên trợ lý này cướp đi mất tiêu, đúng là không đáng tin chút nào mà!

Bạc Dạ nhìn Lâm Từ đang lái xe một cái, anh nói: "Nếu như không phải cậu có mối quan hệ tốt với Đường Thi thì hiện tại tôi thật sự sẽ có thể giết chết cậu rồi đấy, sau đó tôi sẽ tự mình đi đầu thú vào trong tù luôn, cậu tin không hả?"

Lâm Từ tiếp tục nhỏ giọng nói: "Sao không thấy cậu chủ càn rỡ như thế này trước mặt cô Đường Thi..."

Không ngờ rằng Bạc Dạ lại nghe thấy lời trách móc của cậu ta, trong phút chốc Bạc Dạ thê nô lập tức biến thành một bá vương vô cùng ngang ngược! "Cậu nói cái gì hả? Có bản lĩnh thì nói lại một lần nữa cho tôi nghe xem?" "Tôi, tôi nói cậu chủ Bạc Dạ tuấn tú uy phong lẫm liệt, đệ nhất thiên hạ!"