Con Thiên Tài Và Bố Tổng Tài

Chương 273: Buổi thử sức năng lực này, tôi hi vọng cô sẽ tới




Cô ngồi xuống phía đối diện với Asuka, Asuka vừa nhìn thấy Đường Duy, cả người đều thấy hết sức kinh ngạc.

"Ôi trời, tiểu mỹ nam này là ai vậy?" Asuka nhìn đi nhìn lại gương mặt của Đường Thi và Đường Duy: "Không phải là cô..."

"Cháu tên là Đường Duy, là sứ giả hoa bảo vệ cho mẹ của cháu."

Đường Duy nở nụ cười ngọt ngào, ngũ quan thanh tú, lên tiếng chào hỏi với Asuka: "Xin chào anh Asuka!"

"Làm sao có thể có đứa nhỏ xinh đẹp đến như vậy nhỉ!"

Asuka phớt lờ cách gọi của Đường Duy, hoặc là đã quá quen khi bị gọi như vậy rồi, rồi anh quay sang nói với Đường Thi rằng: "Trời ơi, đứa con trai này của cậu thật sự đẹp trai quá!

Đường Thi khẽ mỉm cười, cô gọi người phục vụ đến rồi giúp Đường Duy gọi một ly cacao nóng, sau đó mới quay sang đáp lời của Asuka: "Cảm ơn lời khen của cậu."

"Tớ đến muộn rồi, thật là thất lễ quá..."

Ngay lúc hai người họ đang nói chuyện, thì bỗng có một giọng nói chen vào giữa câu chuyện của bọn họ, Đường Thi cảm thấy có chút sững sờ khi nhìn thấy bóng dáng người đàn ông đang đi về phía họ, khuôn mặt của người đàn ông ấy cũng có chút quen thuộc... Đặc biệt giống với... giống với người bạn bạn tốt của cô Khắc Lý Tư...

Vưu Kim mỉm cười với Đường Thi: "Lần đầu tiên gặp mặt cô Đường, tôi là Vưu Kim, tổng biên tập của tạp chí cosmo. Tôi đã biết đến cô qua Asuka, vì vậy tôi muốn làm quen với cô một chút..."

Đường Thi kìm nén sự kinh ngạc của mình, đối diện với Vưu Kim trước mặt trả lời: "Xin chào ngài tiên sinh."

"Gọi tôi là Eugene đi, nếu dịch nó ra thì có nghĩa là Vưu Kim, nếu cô không phiền." Vưu Kim đang ở bên cạnh Asuka ngồi xuống, lại rất nhiệt tình %3D nói chuyện với Đường Thi rồi sau đó hỏi cô: "Muốn gọi gì uống vậy? Này cậu bé."

Anh ta giơ tay chào hỏi với Đường Duy, Đường Duy cũng cảm thấy Vưu Kim và Khắc Lý Tư đặc biệt giống nhau, cậu bé dùng tiếng Anh để nói chuyện với anh ta một cách trôi chảy.

Vưu Kim không thể không khen ngợi: "Cháu rất thông minh, nền tảng tiếng anh cũng rất tốt."

Đường Duy không muốn thừa nhận đây là tác động từ cách giáo dục tiên tiến của Bạc Dạ đã dành cho cậu bé, mà chỉ cười đáp lại: "Chú cũng rất đẹp trai."

"Miệng thật là ngọt, mẹ cháu giúp cháu gọi một cốc ca cao nóng à? Này cậu nhóc, người đàn ông trưởng thành thì phải uống loại cà phê nguyên chất của Mỹ chứ."

Nói đến cà phê, Đường Thi bỗng nhiên ngẩn ra một hồi, chợt nghĩ đến đám người trong phòng làm việc ngày ấy, lúc cô mới vừa vào làm liền bị sai bảo chạy đi chạy lại khắp nơi để pha cà phê cho họ, xem ra ngày tháng đã qua đó vẫn chỉ là ngày hôm qua mà thôi, nhưng cái gì cũng đều không quay lại được nữa rồi. Đường Thi nhanh chóng tỉnh táo lại, cùng Vưu Kim ở bên ngoài cửa gặp mặt đáp lời: "Xin chào Vưu Kim tiên sinh, xin hỏi lần này anh tìm tôi là có chuyện gì muốn hỏi tôi sao?" "Là như thế này, Công ty chúng tôi đang cần quay một đoạn phim ngắn để quảng cáo dài tầm một phút, cùng trong đó là một video ngắn về các bộ sưu tập từ những thương hiệu cao cấp nổi tiếng, đúng lúc gần đây tôi đang cân nhắc lựa chọn các ứng viên. Asuka và tôi đã đề xuất cô...".

Vưu Kim dừng lại một lát, mang theo sự ngập ngừng nói: "Tôi không biết cô có ý định thử sức một chút với nó không?"

Đường Thi suy nghĩ một hồi, rồi lại quay sang nhìn Đường Duy mấy lần, sau đó ngẩng đầu lên mang vẻ áy náy nói với bọn họ: "Xin lỗi, có lẽ tôi thực sự không phù hợp với việc đó... vì vậy... hừmmm, thật xin lỗi."

Vưu Kim nhìn Đường Thi có chút tiếc nuối: "Nhưng bối cảnh câu chuyện trong bộ sưu tập của chúng tôi lần này đúng là khá phù hợp với phong cách của cô, cô Đường thật sự không muốn đến thử một chút sao? Có lẽ nó sẽ mở ra một cánh cửa mới cho con đường thiết kế thời trang của cô ấy. Tôi đã hỏi qua Asuka. Cô đã từng làm nhà thiết kế, thực sự vì những người trong nghề hầu hết đều đang ở trong vòng làm việc và quen biết này, tôi cho rằng điều này đối với cô cũng rất hữu ích. "

Anh ấy rất niềm nở, khiến Đường Thi có chút áy náy: "Có lẽ tôi không giỏi như Asuka nói vậy đâu, hơn nữa tôi chỉ là một người không có chuyên môn bài bản. có thể làm thiết kế ở đằng sau sân khấu thì được, nhưng nếu tôi phải trên sân khấu lớn như sân khấu T, chưa chắc tôi đã có khả năng để chạm tới trình độ mà anh nói ấy, đó thật sự là một đằng cấp hoàn toàn khác. "