Con Thiên Tài Và Bố Tổng Tài

Chương 1126: Ngủ chung, buổi tối không về nhà




“Không chắc là không sao đâu chỉ có một lần thôi mà, chắc không thể có chuyện được đâu.”

Đường Duy tự an ủi chính mình, vẻ mặt không kiên nhẫn nói với người trong điện thoại.

“Con như vậy cũng không phải do học tập từ ba sao?”

“Con nói chuyện cho nghiêm túc Bạc Dạ tức giận.

“Rốt cuộc con đang ở đâu vậy hả? Đang ở chung với cô gái đó sao? Đó là bạn gái của con sao?”

Cậu ta không biết câu nói nào của mình lại làm cho ba suy nghĩ sâu xa như vậy, thân thể cậu ta cứng đờ ngỡ ngàng một lúc, sau đó lập bắp nói:

“Không… không phải bạn gái. Ba đừng lo lắng, con biết phải làm gì trong chừng mực, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.

“Không phải bạn gái của con? Con…con thật hết nói nổi con rồi.” Bạc Dạ tức giận, nói không thành

lời.

“Con vừa mới lớn đầu đã học theo

người ta ăn chơi lêu lỏng ở bên ngoài. “Không phải mẹ từng nói hồi cấp ba, ba đã từng ra ngoài lêu lỏng như vậy rồi sao, giờ chuyện này xảy ra cũng chỉ là cha truyền con nối mà thôi, sao ba lại cứ gấp gáp làm lớn mọi chuyện thế chứ.”

Đường Duy thản nhiên ngồi nhìn bộ dáng điên cuồng vì tức giận của ba minh trong điện thoại. Nghe con trai nói trúng tim đen của mình, Bạc Dạ nghẹn lời xấu hổ không dám nói tiếp, sau đó hét to vào màn hình.

“Mẹ kiếp, tại sao ngay từ đầu tôi đã sinh ra một tên khốn nạn như vậy chứ?”

Trước những lời mắng chửi của người đàn ông, Đường Duy vẫn thản nhiên ngồi huýt sáo, vẻ mặt vẫn bình thản không đoái hoài gì.

“Dù gì con cũng đã lớn,mọi chuyện ba mẹ đều tôn trọng theo quyết định của con, nhưng chuyện này thì quá quắt lắm rồi, được bao nhiêu tuổi rồi mà còn bày đặt học người ta thói ăn chơi trụy lạc..

“Khoan khoan đã…

Bạc Dạ như phát hiện thấy điều gì đó liền kêu lên.

“Chết tiệt, con ăn mặc cái kiểu gì đấy hả, quân của con vứt ở cái xó nào “Bị ướt rồi, nhân tiện con cũng đang cần tiền mua cái mới.”

Vẻ mặt Đường Duy “vô tội” hỏi vay tiền ba mình.

“Nếu ba đang rảnh thì làm phiền nhờ người mua giùm con cái mới, sẵn tiện kêu khách sạn đem lên phòng giùm con luôn, nếu không thì ba cử chuyển tiền đây, tự con đi mua cũng được.”

“Con còn dám mở miệng nói không có tiền, nghe tức chết đi được!”

Bạc Dạ càng nghe càng tức giận không chịu nổi.

“Không phải ba đang điều hành một công ty lớn sao, có chút tiền thì đáng là bao chứ?”

Đường Duy cũng không yếu thế phản bác lại.

“Nếu ba không cho thì thôi vậy, vậy thì con đành đi nói với mẹ chuyện ba ăn chơi riêng lêu lỏng bên ngoài, bóc lột sức lao động của con cái, bắt mẹ phải ly hôn với ba, nhưng mà với con thì khác, mẹ thương con như vậy, chắc chắn là con xin mẹ dễ dàng đồng ý rồi, còn chuyện của ba thì con không chắc à nha…”

Bạc Dạ trước giờ nổi tiếng không sợ trời không sợ đất, chỉ có điểm yếu duy nhất là bà xã Đường Thi, nay bị chính con trai của mình đe dọa như thế này, anh nghĩ rằng cách tốt nhất mình nên nhường một bước để dỗ dành đứa con trai này trước đã.

“Được rồi con trai, con muốn gì thì cứ nói với ba, ba đều đáp ứng con hết”

“Hiện giờ con đang cần tiền mà

thôi.”

Đường Duy nhưởng mày cười nói.

“Thật không biết sao tôi có thể sinh ra thắng con trai như anh cơ chứ. Đúng là một tên gây họa!” “Không phải con giống ba sao? Tại sao ba lại gián tiếp tự chửi chính mình như thế”

Đường Duy không biết xấu hổ phản pháo lại.

“Thôi cũng đã trễ rồi, vậy con cúp máy trước đây, yêu ba!!

“Con trai, khoan…khoan đã, vậy đêm nay con không về nhà sao?”

Trước khi cúp máy, Đường Duy nghe ba mình đã hét lên một câu như thế.

Không về nhà sao?

Đường Duy nghiêng đầu suy nghĩ một hồi.

Chà, có vẻ phải vậy rồi.

Sau khi gác máy, Đường Duy đứng dậy định bước vào phòng trong liền nhìn thấy Bạc Nhan đã thay xong váy đang đứng trước gương.

Nhìn thấy Đường Duy đi vào, cô sững sờ quay lại hỏi. “Anh gọi xong rồi à?”

“Ù.”

Cậu ta lại trở về với dáng vẻ ban đầu nhưng sắc mặt trắng bệch lộ ra một chút mệt mỏi, sau đó chậm rãi ngồi xuống mép giường nghỉ ngơi, không quên nói với Bạc Nhan.

“Đừng mặc nữa, cởi ra đi.”

Bạc Nhan sửng sốt không hiểu

chuyện gì xảy ra.

“Tối nay chúng ta sẽ ở lại đây.

Đường Duy nói xong liền yên tâm ngã xuống giường ngủ thϊế͙p͙ đi.