Con Thần Thú Ngu Ngốc, Cút Ngay!

Chương 29: Tu luyện




Mạc Ảnh Quân hơi lắc đầu xem Bạch Ly vào phòng tắm, bản thân lên giường ngồi xuống.

"Tiền bối ?" Mạc Ảnh Quân thử hỏi trong đầu.

'Hừ, cuối cùng cũng nhớ đến ta sao !" Thanh âm ngạo kiều vang lên.

"Khụ, ta bắt đầu tu luyện đây !" Mạc Ảnh Quân không được tự nhiên nói, để tiền bối đợi lâu thật có lỗi.

'Hừ, nghe kĩ đây, đưa đấu khí vào trong viên đá, từ từ cuốn lấy từng chút một năng lượng rồi chuyển về trong cơ thể, ngươi không thể vội vàng muốn có sức mạnh mà hấp thụ quá nhanh, nếu không sẽ thất khiếu chảy máu, đan điền vỡ tan, cơ thể căng trướng lên nổ banh xác mà chết !'

"Ta biết rồi tiền bối." Mạc Ảnh Quân nghiêm túc.

Mạc Ảnh Quân hít sâu một hơi, một tay cầm viên đá một tay vận khí truyền vào.

Bỗng tia sáng ánh kim tỏa ra bao vây lấy người Mạc Ảnh Quân, trong đó xen lẫn một chút xám đen đang dần dần biến thành những kí hiệu như la mã cổ đại càng ngày càng dày đặc, cuối cùng cả thân hình Mạc Ảnh Quân biến mất hẳn sau quả bóng xám kim đó.

Bạch Ly cảm nhận được có luồng sức mạnh vô cùng lớn bên ngoài lập tức mở tung cửa chạy vội ra, không biết Quân Quân có làm sao ko !

"Quân Quân !" Bạch Ly sửng sốt quan sát quả cầu xám kim, định đưa tay chạm lại bị đánh bật ra ngoài, trong mắt hàm chứa lo lắng.

Làm sao bây giờ, quả cầu vàng kim cùng những kí tự này là từ đâu xuất hiện, không biết nó làm hại gì đến Quân Quân không !

Bạch Ly có chút hoảng loạn đang định dùng hết sức mạnh phá vỡ quả cầu, đột nhiên có một thanh âm vang lên trong đầu.

'Tiểu Bạch, ta không sao.'

"Quân Quân? Ngươi thật sự không sao chứ, đây là có chuyện gì vậy ?" 

'Ta sẽ giải thích sau, ngươi đừng chạm vào quả cầu.' 

"Ta sẽ không chạm, ta sẽ ở bên cạnh bảo vệ ngươi, có gì không đúng ngươi nhất định phải bảo ta nha !"

'. . .Tốt.'

Một tiếng trôi qua.

Hai tiếng. Ba tiếng. Bốn tiếng. Năm tiếng sau.

Vẻ mặt Bạch Ly ngày càng lo lắng, hơn năm tiếng rồi sao Quân Quân vẫn chưa ra, đương nhiên hắn sẽ không làm phiền Quân Quân, hắn sẽ luôn ở bên cạnh bảo vệ Quân Quân nhưng mà quả cầu này hắn không biết nó là gì nha, không biết Quân Quân ở bên trong thế nào rồi ! 

"Quân Quân ------" Bạch Ly ủ rũ nằm bẹp trên giường, đôi mắt vẫn ngóng trông về quả cầu.

Bỗng nhiên ánh sáng từ quả cầu dần dần biến mất, những kí tự dày đặc khó hiểu kia cũng tan hết, ánh mắt Bạch Ly sáng rực lên nhìn chằm chằm vào trung tâm quả cầu, Quân Quân cuối cùng cũng ra rồi !

Oa, Quân Quân càng ngày càng tuấn mĩ hút hồn làm sao bây giờ (>.<), tóc Quân Quân lúc trước đen nhánh bây giờ lại có chút ánh tím, khuôn mặt lãnh khốc đẹp trai, bờ môi mỏng phớt hồng, mắt hoa đào liễm diễm, con ngươi đen thỉnh thoảng lóe tia tím thật hấp dẫn, oa oa, không được rồi, hắn muốn chảy máu mũi! A không đúng, Quân Quân càng ngày tuấn tú như vậy nhỡ hấp dẫn mấy thứ như ả Nguyệt kia thì sao, hắn nhất định phải bảo vệ Quân Quân !

Mạc Ảnh Quân vừa thoát khỏi tu luyện quay sang thấy con mèo ngốc lại ngẩn người, khuôn mặt ngây ngô nhìn hắn chảy nước miếng, tiếp đó lại thành phẫn nộ xong lại kiên định, biểu cảm rất phong phú !

"Tiểu Bạch." Âm thanh trầm thấp từ tính vang lên.

"Quân Quân ~~" Oa, giọng Quân Quân nghe gợi cảm quá vậy, lỗ tai cũng muốn mang thai !

"Ngươi đi ngủ, không cần chờ ta."

"Không muốn, ta đợi ngươi cùng đi ngủ cơ !" Bạch Ly quệt môi kiên định nói.

"Ta tu luyện xong sẽ ngủ."

"Ta đợi Quân Quân !" 

". . . . ." Nhưng người này cứ ở ngoài than vãn xong lăn lộn các loại, nhỡ chạm vào quả cầu lại ré lên xong ủy khuất hướng hắn cáo trạng, làm sao hắn có thể yên tâm tu luyện được !

Mạc Ảnh Quân bất đắc dĩ thở dài, hướng về phía Bạch Ly nói: "Ngươi biến về tiểu miêu đi."

"A, để làm gì vậy Quân Quân ?" Miệng hỏi nhưng vẫn ngoan ngoãn biến theo lời Mạc Ảnh Quân nói.

"Ngao ~" Con mèo nhỏ duỗi người, miệng mở rộng ngáp một cái lộ khỏa răng nanh nhỏ xíu cùng cái lưỡi hồng phấn dễ thương.

"Lại đây." Mạc Ảnh Quân ôm tiểu miêu vừa tiến đến, quả cầu vàng kim xuất hiện, những kí tự dày đặc lại tràn ra.

"Ngao ngao ?" Tiểu Bạch trừng mắt nhìn quả cầu, có chút bối rối kéo kéo cổ áo Mạc Ảnh Quân.

"Đây là chỗ ta tu luyện, ngươi ngủ đi." 

"Ngao ô !" Con mèo nhỏ vui vẻ ôm lấy khuôn mặt Mạc Ảnh Quân liếm liếm, tiếp đó co người lại thành hình quả bóng nằm trên chân hắn.

Mạc Ảnh Quân bất đắc dĩ đưa tay lau vệt nước miếng trên mặt, ôn nhu sờ sờ bộ lông óng mượt của con mèo nhỏ một chút liền nhắm mắt lại tu luyện.