Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập

Chương 66: 66: Mềm Lòng





Những ồn ào diễn ra hai ngày nay, Công Nam hoàn toàn không biết gì cả, lúc này cậu đang cắm đầu lý giải về toán học Hy Lạp cổ đại.
Đừng vội cho rằng cậu đang làm chuyện vô bổ, thật chất cậu đang xây dựng lại cơ sở nguyên thủy nhất về toán học cho mình.
Định lý Thales là cơ sở cho phép đo hình học và toán học metric \(DE/BC \= AE/AC \= AD/AB\), cho tới thời điểm hiện tại, toán học Hy Lạp vẫn được cho là nền toán học phức tạp nhất, tại đây, dạng toán suy luận logic được sử dụng nhiều hơn cả.
Qua cuộc thi vừa rồi, tuy được điểm tối đa, nhưng cậu vẫn có thể rút ra những điểm yếu của mình trong toán học, cậu yếu về phần logic.

Nói thật ra cũng không phải yếu, mà là so với các nền tảng khác, tư duy toán logic của cậu không bằng mà thôi.
Và bây giờ, cậu đang gặp rắc rối với định lý Pythagore, không sai, chính là định lý Pythagore phổ biến nhất trong các chương trình toán học ở các cấp học.

Tuy nhiên những gì chúng ta càng thấy đơn giản, thì bên trong nó lại càng phức tạp, nghiên cứu lại một định lý tưởng chừng quen thuộc tầm một ngày, cậu nhận ra kiến thức của mình quá ít, cuối cùng cậu phải cầu cứu giáo sư Doanh.
Cậu gửi mail nhờ giáo sư Doanh giảng giải giúp mình về học thuyết Elements, chừng mười phút sau, giáo sư Doanh gửi lại cho cậu một mail có chứa một thư mục nén đính kèm, nhìn dung lượng có vẻ khá nhiều, tuy nhiên điều khiến cậu chú ý đó chính là dòng ghi chú đi kèm mail, giáo sư Doanh viết: Em cứ yên tâm, thầy luôn tin tưởng con người của em, đừng đánh mất tinh thần học tập, cố lên nhé.
Công Nam: ???
Câu này nhìn bình thường nhưng lại không bình thường chút nào, sao càng đọc cậu càng cảm thấy kỳ lạ vậy chứ?
\- 001, giáo sư nói vậy có nghĩa là gì?
\[Chắc ông ấy đang khích lệ cậu đấy, bảo cậu cố gắng học nhiều thêm một chút, đừng phụ sự kỳ vọng của ông ấy.\]
\- Hả? Sao ý nghĩa lời cậu nói với lời thấy ấy viết khác nhau quá vậy?

\[Nhưng ký chủ cảm thấy hợp lý không?\]
Công Nam bị hỏi như thế cũng bắt đầu suy nghĩ lại, sau một hồi cậu nói:
\- Cũng hợp lý.
\[Vậy là được rồi, ký chủ mau nghiên cứu sách vở đi.\]
\- Ờ.
Bây giờ trong não của cậu toàn là công thức định lý học thuyết, căn bản không thể nghĩ ra được điều kỳ lạ trong cuộc đối thoại vừa rồi, mà cậu cũng mặc kệ luôn, lúc này đối với cậu mà nói, chuyện gì cũng không quan trọng bằng chuyện học.
Lúc Công Nam đang lướt đọc tài liệu giáo sư Doanh gửi tới thì đột nhiên hệ thống lại cười sảng, phát ra một loạt tiếng "ha ha ha ha ha...", Công Nam bị tiếng cườicủa nó làm cho điếc tai, vội vàng ngăn nó lại.
\- 001, 001, cậu bị hỏng rồi hả?
Hệ thống lại cười thêm một hồi mới dừng lại, sau đó trả lời cậu:
\[001 là hệ thống trí năng đỉnh nhất hệ ngân hà số 1104, sao có thể dễ dàng hỏng được chứ?\]
\- Vậy lúc nãy cậu cười sảng làm gì?
Hệ thống im lặng chừng hai giây rồi nói:
\[001 đang vui, hóa ra trừng trị được kẻ ác lại vui như vậy, 001 đã thiết lập tính năng mới, ngoài học tập ra, ký chủ có thể trở thành Superman hành hiệp trượng nghĩa, vang danh bốn bể, người người ngợi ca...\]
\- Thôi, thôi, đừng nói nữa, tôi cảm thấy học tập rất tốt, ít nhất cái mạng nhỏ vẫn còn giữ được, bớt xem mấy bộ phim kiếm hiệp giả tưởng rồi cập nhật mấy tính năng lung tung đi, im lặng cho tôi học hành gì nữa.
Thành công đánh lạc hướng được ký chủ ngốc, hệ thống im lặng cho mình một like.


Ký chủ ngốc của nó chỉ cần học tập là được, ai muốn chặn con đường học vấn của cậu, nó sẽ giết không tha!
Tiếp đến, Công Nam lại có điều thắc mắc trong môn toán phổ thông, cậu không muốn làm phiền giáo sư Doanh nữa, cho nên đã gửi mail cho thầy Nghiêm xin giúp đỡ.
Khoảng nửa tiếng sau, thầy Nghiêm phản hồi mail lại, lần này, cậu lại thấy dòng ghi chú kỳ lạ kia.
Thầy Nghiêm: em cứ tập trung học, chuyện bên ngoài để người lớn lo liệu, các thầy cô luôn tin yêu và ủng hộ em, cố lên!
Công Nam: ???
Nói chuyện khó hiểu đang là xu hướng mới sao?
...
Hai tuần sau, Công Nam được thả ra để hòa nhập với cộng đồng, hai tuần này có thể nói là cậu đã đại công cáo thành, tu thành chính quả, giấc ngủ Polyphasic khó thực hiện ở chỗ duy trì, mấy ngày đầu tiên cậu y như bị lên cơn nghiện vậy, cả người khó chịu bức rứt không yên, tuy nhiên trải qua một tuần đầu tiên, cậu đã cai nghiện thành công, phần lớn công lao là thuộc về hệ thống, nếu không nhờ nó hy sinh làm đồng hồ nhắc nhở, chắc cậu đã bỏ cuộc từ lâu rồi.
Thế nhưng bộ dạng của cậu lúc này trông rất...
Tuy ở trong phòng có đầy đủ đồ ăn thức uống dụng cụ vệ sinh cá nhân, nhưng chung quy học tập với cường độ cao vẫn ảnh hưởng ít nhiều tới dáng vẻ bên ngoài, tóc của cậu dài phủ qua tai, hai mắt phờ phạt, môi có phần hơi tái, cả người trông gầy đi mấy ký.
Bà Liên thấy con trai đi ra lập tức thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhìn thấy bộ dạng của con trai tàn tạ như thế, bà không khỏi đau lòng.
Nhìn đi, con trai bà liều mạng học như vậy, nỡ lòng nào lại vu oan cho nó chứ.
Bà Liên kêu Công Nam đi tắm rửa rồi nhờ người cắt tỉa tóc tai giúp cậu, kỳ thật bà rất muốn đưa cậu đi salon, nhưng bây giờ cậu là nhân vật chính trong một vụ lùm xùm trên mạng, vẫn nên ít lộ diện thì hơn.
Từ lúc ra khỏi phòng, Công Nam đã cảm nhận được cảm xúc của bà Liên không đúng, chỉnh sửa ngoại tình đàng hoàng rồi, cậu mới đi tới chỗ bà Liên hỏi thăm tình hình.

Tuy nhiên cậu chưa kịp hỏi gì thì bên ngoài đã vang lên tiếng cãi cọ ồn ào.
Bà Liên cũng nghe thấy, bà mệt mỏi giơ tay lên xoa xoa nguyệt thái dương.

Người tới quả nhiên là hai mẹ con bà Hồng, họ bước vào, nhìn thấy Công Nam trên mặt hai người kia không giấu được sự nhẹ nhõm.

Bà Hồng lập tức đi tới nắm lấy tay cậu, khóc lóc nói:
\- Nam à, chị con lỡ dại làm ra chuyện không hay với con, nhưng con niệm tình hai đứa là chị em ruột, hay là con bỏ qua cho nó lần này đi được không.
Công Nam nhanh chóng rút tay lại, tuy không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng nghe lời bà ta nói và thái độ hiện tại của bà ta, cậu đã xác định chắc chắn thời gian gần đây đã có chuyện đó xảy ra, cậu quay đầu nhìn về phía bà Liên dùng ánh mắt hỏi chuyện này là thế nào, bà Liên nhanh chóng đi tới chắn trước mặt cậu, nói với bà Hồng:
\- Chị Hồng à, chuyện kia chúng ta đã nói rõ với nhau rồi, cớ sao chị còn đến đây dây dưa làm gì?
Đứng ở sau lưng bà Liên, Công Nam không hiểu gì hết, bèn gọi hệ thống ra.
\- Cậu mau thành thật nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra.
Từ khi còn ở trong phòng tu luyện, cậu đã nhận ra có điều không đúng rồi, quả nhiên mọi người kể cả hệ thống có chuyện gạt cậu.
Hệ thống biết tới nước này không thể giấu ký chủ ngốc được nữa, vì thế kể cho cậu nghe hết mọi chuyện.
Công Nam nghe xong trong lòng không biết là cảm giác gì, dùng ánh mắt phức tạp nhìn về phía mẹ con nhà kia, cậu cứ nghĩ Thanh Tâm là do càng lớn càng bị xã hội tác động cho nên mới cư xử độc ác như thế, nhưng không ngờ kể cả khi đang ngồi trên ghế nhà trường, sự độc ác của cô ta đã thể hiện ra rồi.

Nhưng...
Bà Hồng vẫn muốn tiếp tục năn nỉ:
\- Con Tâm cũng đã bị cho tạm nghỉ học gần hai tuần rồi, năm sau nó sẽ thi đại học, nếu bây giờ bị đuổi học, tương lai nó sẽ như thế nào đây?

Thật ra bà ta hoàn toàn có thể dùng tiền chạy trường cho con gái, đuổi học cũng không là vấn đề lớn, thứ bà ta cần cũng chỉ là một lời bỏ qua của nhà bà Liên mà thôi, chỉ có như vậy, gia đình bà ta mới níu giữ được chút quan hệ gần gũi với nhà bà Liên, sau này vẫn còn có có cơ hội gả con gái cho Trường Quân.
Mà ở bên này, ý của bà Liên đã rõ như ban ngày, cứng rắn là cho tới chuyện này, tuy nhiên vào ngay lúc này, Công Nam đứng yên lặng hồi lâu bắt đầu lên tiếng:
\- Tôi có thể bỏ qua chuyện này, nhưng mong rằng gia đình đừng tới chọc tôi, nếu không tôi sẽ không để yên cho các người đâu.
Bà Hồng nghe vậy lập tức mừng rỡ, kéo tay Thanh Tâm đi tới kêu cô ta xin lỗi cậu, Thanh Tâm cực kỳ không tình nguyện tới đây hạ mặt năn nỉ, nhưng nghe mẹ nói làm vậy cô ta vẫn còn có thể gả cho anh Trường Quân được, cho nên mới bấm bụng tới nhận lỗi.
\- Xin lỗi!
Trong lời xin lỗi này có bảy phần  ba phần uất ức, hoàn toàn không khiến người ta nghe ra chút hối hận nào.
Bà Liên định đi lên chất vấn thì bị Công Nam ngăn lại, cậu nói với hai mẹ con kia:
\- Hai người đi về đi.
Sau khi hai mẹ con kia về rồi, Công Nam xin phép đi nghỉ ngơi một lát.
Vào phòng, hệ thống lập tức hỏi cậu:
\[Sao cậu lại dễ dàng tha cho cô ta như vậy?\]
Công Nam ngã lên trên giường, mắt nhìn lên trần nhà.
\- Cô ta cũng nhận đủ quá báo rồi, sẽ không còn có thể uy hiếp được tôi nữa.
\[Không đúng, ký chủ, cậu đang mềm lòng.\]
\-\-
Lời của tác giả: Sorry mọi người hôm qua Gừng ngủ quên.