Hôm sau cũng chính là ngày mở tiệc ở nhà Công Nam, ông Tuân ở nhà trước tiếp đãi khoe con với bạn làm ăn của mình, mấy người kia cũng có biết chuyện ông Tuân nhận được một đứa con nuôi, dù vậy không ai để đứa con nuôi này vào mắt, tuy nhiên, đến lúc này họ không thể dửng dưng được nữa, ai lại không muốn có một đứa con ưu tú làm nở mày nở mặt gia đình như vậy chứ?
Tại sao đồ tốt luôn bị nhà người khác giành trước vậy?
Mặc dù trong lòng đang vô cùng ghen tị hận, nhưng người nào người nấy đều nói lời hay chúc mừng các thứ khiến hai vợ chồng ông Tuân cười mãi không khép miệng lại được.
Mà ở ngoài sân sau, Công Nam đang bận rộn tiếp đón bạn bè cùng lớp, hôm nay có hơn nửa lớp tới, vì tránh để các bạn ngại ngùng mất tự nhiên, Công Nam đã kêu người giúp việc đi hết để các bạn thoải mái ăn uống chơi đùa.
Nhóm mấy đứa con trai dẫn đầu là Thành Công khoác vai Bảo Đức đi tới, cười ha ha nói với Công Nam:
\- Lần này ông làm cả lớp 10\-9 chúng ta nở mày nở mặt rồi, giờ thì để xem còn đứa nào dám nói lớp chúng ta học dốt, ông không biết đâu, đã có mấy đứa con gái lớp mình và cả lớp khác chạy tới chỗ tôi xin số điện thoại của ông đấy.
Bảo Đức tiếp lời:
\- Nghe nói tháng sau ông thi IMO đúng không, ha ha, sứ mệnh làm vẻ vang đất nước giao cho ông đấy.
Công Nam nhìn các bạn học thân thiện đáng yêu như thế, trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp, sự buồn bã vì Trường Quân không thể ở bên cậu lúc này cũng vơi đi rất nhiều.
Cậu mỉm cười đáp lại ý tốt của mọi người.
\- Tôi sẽ cố gắng hết sức.
Đang lúc Công Nam đang trò chuyện vui vẻ với bạn học thì một người giúp việc đi vào nói nhỏ bên tai cậu gì đó.
Công Nam nghe xong mày nhíu lại thật chặt, sau đó quay sang chào mọi người một tiếng rồi đi ra nhà trước, Bảo Đức cảm thấy chắc đã có chuyện gì đó rồi, cho nên cũng đi theo.
Công Nam đi ra nhà trước lập tức bị mười mấy cặp mắt nhìn vào, mà sáng nhất chính là người đàn ông kia, cậu âm thầm cười mỉa mai một tiếng, sau đó bước tới đứng bên cạnh hai vợ chồng ông Tuân.
Bà Liên thấy cậu tới lập tức kéo tay cậu, liếc nhìn cả nhà kia rồi cười thật tươi, nói:
\- Qua chào mấy chú mấy thím đi con.
Công Nam ngoan ngoãn chào từng người, đến nhà của ông Mạnh, môi của cậu cong lên.
\- Chào chú Mạnh thím Hồng.
Cậu nhấn mạnh hai từ chú thím, nụ cười trên mặt ông Mạnh cứng lại, ông ta không ngờ cậu lại không nể mặt người làm cha như ông ta đến vậy, vốn hôm nay ông ta tới là để cho Công Nam một ơn huệ nhận tổ quy tông, bây giờ cậu thông minh như thế, khoe ra miệng cũng sảng khoái, rõ ràng là con ruột của mình, sao có thể để người ngoài hưởng tiếng tốt chứ.
Nhưng vừa nghe cậu gọi mình như thế, ông ta thầm mắng một câu "đồ không biết điều" rồi quay đi không nói gì nữa, bầu không khí rơi vào trạng thái đông cứng, những khách mời tới cũng ít nhiều hiểu ra chuyện gì, mọi người đều ôm thái độ xem hài nhìn họ.
Hôm nay ông bà Mạnh chỉ dẫn một mình Thanh Tâm tới, thấy đứa con riêng kia khinh thường nhà mình như vậy, Thanh Tâm lập tức chua ngoa nói:
\- Cũng chỉ đậu một cuộc thi nhỏ mà thôi, có gì đáng lên mặt chứ?
Chưa đợi Công Nam lên tiếng, Bảo Đức đi theo sau đã đáp lời cô ta:
\- Đúng rồi, chỉ là cuộc thi nhỏ thôi, hình như ai kia còn không có tư cách tham gia đâu.
Thanh Tâm nghe xong lập tức nổi giận chỉ vào Bảo Đức nói:
\- Cậu cũng có tư cách đâu mà nói tôi?
Bảo Đức nhún vai thản nhiên nói:
\- Nhưng tôi đâu có đi cà khịa người đủ tư cách!
\- Cậu!
\- Thôi Tâm!
Bà Hồng ngăn cô ta lại, người ở đây đều là tai to mặt lớn, để người ta thấy con gái của mình chua ngoa đanh đá như vậy thì còn ai muốn lấy nó về làm vợ nữa.
Bà ta thà nhịn một lúc chứ không thể để con gái vuột mất những mối hôn nhân tốt được.
Thanh Tâm vùng vằn xoay người đi, Công Nam quay sang nói với bà Liên:
\- Con vào tiếp đãi bạn bè của con nhé.
Bà Liên gật đầu, sau đó cười giả lã tiếp tục trò chuyện với mọi người, lúc này bầu không khí gượng gạo mới thả lỏng đi một ít
Thanh Tâm không phục, hơn nữa hôm nay tới cũng không gặp được Trường Quân bèn bỏ về trước, khi đi tới cô ta đi tới cổng rào thì đụng phải Tuyết Ly đang đi vào.
Thấy Thanh Tâm đi ra, cô ta kéo lại hỏi.
Thanh Tâm lập tức nói ra hết chuyện vừa rồi.
Tuyết Ly nghe xong khinh bỉ trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn hùa theo ý Thanh Tâm, cô ta nói:
\- Có lẽ vừa thắng cuộc thi lớn cho nên Nam hơi tự tin chút thôi, em đừng để trong lòng.
Thanh Tâm khinh bỉ hừ một tiếng rồi nói:
\- Lúc trước mẹ em điều tra nó học rất dở, còn đội cả sổ, ai biết lên cấp ba dùng thủ đoạn gì nịnh nọt thầy cô giáo để họ nâng nó lên như vậy chứ?
Tuyết Ly nghe tới đây ánh mắt chợt lóe lên, sau đó cô ta bước tới gần hơn, làm như ngạc nhiên nói:
\- Thật sao? Người bình thường sẽ không thể tiến bộ nhanh như vậy được, nếu để ai nghe thấy chuyện này cũng sẽ sinh lòng nghi ngờ!
Quả nhiên, Thanh Tâm nghe xong lập tức mở to hai mắt giống như đã phát hiện điều gì đó, nhưng sau đó cô ta nhanh chóng giấu cảm xúc kia đi, quay sang mỉm cười nói vài câu với Tuyết Ly rồi lên xe đi về.
Tuyết Ly nhìn theo bóng xe của Thanh Tâm, trên miệng hiện lên một nụ cười mỉa mai.
Con ngu, bị lợi dụng là đáng đời.
\-\-
Đến bốn giờ chiều buổi tiệc kết thúc, tiễn các bạn về xong Công Nam bắt đầu tính toán chuyện ôn tập, theo như những gì cậu hỏi thăm, đề bài trong IMO không những khó đến cao siêu mà còn rất rộng, với lượng kiến thức bây giờ trong đầu cậu, đối phó với cuộc thi trong nước còn được, nhưng trên đấu trường quốc tế, cậu hoàn toàn không có chút tự tin nào cả.
Chung quy thời gian còn lại quá ít, mà gốc của cậu lại quá mỏng, nên làm gì để đuổi kịp tiến độ đây?
Nếu có thể không ngủ thì tốt rồi!
Không ngủ?
Hai mắt của Công Nam sáng lên, sao cậu không nghĩ tới phương pháp này sớm hơn chứ?
Đang lúc Công Nam vui mừng vì đã tìm ra cách giải quyết vấn đề thì âm thanh máy móc của hệ thống vang lên:
\[Ký chủ có chắc mình sẽ sử dụng phương pháp này chứ? Giấc ngủ Polyphasic không phải ai cũng thực hiện được, nếu cậu cách bốn tiếng ngủ mười lăm phút, một ngày cậu sẽ chỉ ngủ được hai tiếng, tuy tiết kiệm được rất nhiều thời gian, nhưng sẽ rất dễ bị đột quỵ đấy.
\]
Công Nam lại không thèm để ý.
\- Phương pháp này ra đời là để mọi người áp dụng, chỉ cần tôi làm đúng theo trình tự là sẽ được thôi.
Công Nam quyết định chắc như đinh đóng cột như thế, hệ thống cũng không nói gì nữa.
Công Nam lựa chọn xong lập tức đi ra ngoài nhờ tài xế mua một đóng lương thực khô đủ tiêu dùng trong hai tuần, sau đó tiến hành! bế quan tu luyện.
\-\-
Lời của tác giả: Các độc giả thân mến, các bạn có thể tìm hiểu về phương pháp này, nhưng Gừng không khuyến khích mọi người sử dụng, bởi vì nó thật sự sẽ gây đột quỵ nếu làm sai cách.
Nếu mọi người vẫn có ý định dùng, hãy hỏi ý kiến của bác sĩ trước nhé.
.