Chương 514:
“Ông xã à, thay quần áo nhanh đi và tối nay đi dự tiệc với em.”
Vừa về đến nhà, Lâm Ngữ Lam thúc giục.
“Hả? Lại có tiệc à?” Trương Huyện năm sải trên ghê sô pha.
*Nói là một bữa tiệc, nhưng thật ra là một cuộc đấu thâu.
Chỉ là lần này tình huống có chút đặc biệt. Thay quần áo nhanh đi, nếu không sẽ không kịp mắt.” Lâm Ngữ Lam đi tới, nhéo nhéo mũi của Trương Thác, sau đó đi lên lầu, mang theo một hương thơm ngào ngạt phát ra từ người cô gái ấy.
Trương Thác sờ sờ cái mũi của mình, anh ấy phát hiện Lâm Ngữ Lam thật sự đã thay đổi, từ một người lạnh lùng của trước đây, đã biến thành một cô gái thích nghịch ngợm.
Trương Thác đã dành hai phút để thay quần áo và 20 phút để đợi Lâm Ngữ Lam.
Lâm Ngữ Lam hôm nay mặc một chiếc váy dạ hội màu đen với mái tóc dài quấn trên đầu, giống như một con thiên nga đen kiêu hãnh.
Sợi dây cThác bạch kim trước cổ áo toát lên một vẻ đẹp rạng ngời mọi lúc mọi nơi, hôm nay Lâm Ngữ Lam trang điểm nhẹ, vốn dĩ cô ấy đã rạng rỡ, bây giờ lại càng nhìn càng xinh đẹp hơn.
Vóc người hoàn mĩ hình chữ S không thể tìm ra được chút khuyết điểm, cô ấy đứng đó, toát ra khí chất mạnh mẽ.
Trương Thác, người đã nhìn thấy qua rất nhiều mỹ nhân, nhưng cũng phải sừng sờ lúc này.
“Nhìn cái gì vậy, đi thôi.” Lâm Ngữ Lam cười nắm lấy cánh tay Trương Thác.
“Bà xã, em thật sự rất xinh đẹp.” Trương Thác chân thành biểu cảm.
Lâm Ngữ Lam sắc mặt ửng hồng, che miệng cười: “Anh đúng là dẻo miệng.”
“Anh nói thật đấy.” Trương Thác mạnh mẽ gật đầu.
Trương Thác lái xe và đưa Lâm Ngữ Lam đến địa điểm tổ chức bữa tiệc, là nhà hàng Tân Khải.
Là nhà hàng tốt nhát ở Ngân Châu, hầu như tất cả những bữa tiệc lớn đều sẽ chọn ở đây, và lần này cũng không ngoại lệ.
Đã có rất nhiều ô tô hạng sang đậu bên ngoài cổng nhà hàng Tân Khải, và nhiều người trong trang phục chỉnh tè tụ tập ở cổng vào nhà hàng, bàn tán về điều gì đó.
Khi xe dừng lại và cửa xe mở ra, khoảnh khắc người phụ nữ mặc váy dạ hội màu đen bước ra khỏi cửa xe đã thu hút rất nhiều ánh nhìn, dường như cô ấy đã trở thành nhân vật chính.
Trương Thác đỗ xe vẻ mặt không vui bước xuống xe.
“Ông xã, sao anh lại không vui rồi?” Lâm Ngữ Lam nắm lấy cánh tay Trương Thác, quan tâm hỏi: “Có chỗ nào khó chịu sao?”
*Ừ!” Trương Thác gật đầu lia lịa: “Trong lòng không thoải mái, quá nhiều người nhìn chằm chằm vào bà xã mình như thế, anh cảm thấy không vui tí nào cả.”
Lâm Ngữ Lam vốn dĩ lo lắng vì nghe thấy Trương Thác không thoải mái, nhưng khi vừa nghe câu này, “hì hì” cô ấy đã bật cười: “Vậy nếu bà xã anh là một người xấu xí, và người khác không một ai muốn nhìn, thì anh sẽ vui vẻ à?”
“Như vậy cũng không vui.” Trương Thác ôm eo Lâm Ngữ Lam, “Anh muốn bà xã của anh phải chỉ để cho một mình anh được nhìn thôi.”
Động tác ôm eo của Trương Thác khiến Lâm Ngữ Lam ngại ngùng né tránh một chút, nhưng cô đã sớm lấy lại bình tĩnh, để cho đôi tay to lớn của Trương Thác ôm lấy eo mình, trừng mắt nhìn Trương Thác: “Đồ lưu manh!”
Trương Thác như thể không nghe tháy lời nói của Lâm Ngữ Lam, bàn tay đặt trên eo của cô gái này và lặng lẽ “Lâm tổng, cô đến rồi.”
Trương Thác nhìn thấy thư ký Lý Na cũng đang đứng trước nhà hàng Tân Khải.
Sau khi Lý Na bước đến, cũng đã chào hỏi Trương Thác một tiếng.
Lâm Ngữ Lam nhìn về phía cửa nhà hàng, hỏi: “Tình hình hiện tại như thế nào rồi?”
“Tình hình không lạc quan máy. Theo như ban đầu chúng ta xem, đối thủ cạnh tranh tiềm năng lần này chỉ có Triệu Thị và Chu Thị, nhưng….” Lý Na nói đến đây, cô liếc nhìn Trương Huyên rôi tiếp tục nói: “Nhưng mà. tập đoàn Khải Trạch cũng đến rồi, là người của Kha Bân đưa đến.”