Con Rể Quyền Quý

Chương 3119




Chương 3119

Khi hai người đi đến bức tường, trên tường hiện ra một cánh cửa nhỏ có màu sắc giống với bức tường. Khi hai người bước vào thì cửa trên tường lại đóng lại và để lại Trương Thác ngồi trong đại sảnh một mình. Những khẩu súng với đầu ngắm đen ngòm toát ra khí lạnh như băng ở xung quanh vẫn đang nhắm vào Trương Thác.

Trong đầu Trương Thác lại hiện lên tình hình của ngày hôm đó.

Khi năng lượng bí ẩn xuất hiện, Ngọc Hư và Cốt Ma đồng thời tan biến, và khí của Diệt Thế Thần Kiếm trên người anh và tử khí của bóng tối cũng hoàn toàn biến mất, thậm chí ngay cả Thần Châu trong cơ thể anh cũng dừng chuyển động ngay lúc đó, giống như đang sợ hãi điều gì đó vậy. Năng lượng kia dường như hoàn toàn không thuộc về chiều không gian này và nó có thể dễ dàng phá hủy mọi thứ. Năng lượng xuất hiện tùy ý và biến mất cũng tùy ý. Lẽ nào toàn bộ núi Ngọc Hư bị hủy diệt một cách dễ dàng như vậy là do năng lượng đó sao?

Không phải! Năng lượng đó tuy rất mạnh mẽ, nhưng nó cũng rất tinh khiết nên nó không thể gây ra những việc bất thường này, chẳng lẽ nó có liên quan gì đến quyền trượng ư?

Khi Đạo sĩ Ngọc Hư lấy quyền trượng ra thì cả Lam Vân Dương và Triệu Chính Khải đều trông có vẻ vô cùng kích động, giống như quyền trượng đang canh giữ một thứ gì đó vậy.

Trương Thác càng nghĩ càng cảm thấy cái này có quan hệ rất lớn với cái quyền trượng này.

Ngọc Hư tan biến nhưng quyền trượng có thể vẫn ở trong vùng biển đó. Nếu như tìm kiếm diện rộng thì sẽ có thể tìm được nó và lập tức có thể biết được một số nguyên nhân.

Vừa nghĩ đến đây, cánh cửa trên tường mở ra, Tưởng Thạch và Lâm Trân lại đi đến.

“Anh Trương, tôi hy vọng lần này chúng ta có thể đạt được sự hợp tác. Dù sao thì chúng tôi không làm những điều này đều không phải là cho chính mình” Tưởng Thạch vừa nói vừa giúp Trương Thác mở còng tay.

Trương Thác gật đầu: “Đương nhiên, chúng ta lập tức xuất phát thôi.

“Tốt”

Trương Thác trở về Châu Xuyên, nhưng lúc này còn chưa thật sự bước chân vào khu vực Châu Xuyên thì lại phải rời đi lần nữa. Bây giờ không cần Tưởng Thạch lên tiếng, Trương Thác đã chủ động đội lên đầu cái mũ trùm đầu vừa cởi ra sau khi ngồi lên xe và anh cảm thấy xe đang được khởi động.

Sau khi Trương Thác cởi cái mũ trùm đầu ra, anh đã xuất hiện ở trước một chiếc trực thăng và những thành viên được trang bị đầy đủ của Cửu Cục đang đứng trước mặt anh.

“Lên đường đi” Tưởng Thạch ra lệnh cho người điều khiển sau khi lên máy bay.

Cánh quạt của máy bay trực thăng phát ra tiếng gió mãnh liệt, phóng thẳng lên bầu trời và bay về phía Biển Tử Vong.

Mà vào giờ phút này, gần khu vực Biển Tử Vong, có một con thuyền đi du lịch sang trọng. Đây là một chuyến đi du lịch xa xỉ nên trên con thuyền này phải có trang thiết bị cao cấp và lộng lẫy, có đầu bếp từ khách sạn năm sao và có người phụ nữ trẻ đẹp quyến rũ và thanh niên đẹp trai, nhưng vào lúc này, chuyến đi vốn xa hoa này lại giống như địa ngục, trên thuyền đều là máu tươi.

Con thuyền du lịch khổng lồ cứ lênh đênh trên Biển Tử Vong, máu tươi chảy như nước qua ván ép, từ thân thuyền chảy xuống biển và được hòa vào nước biển.

Đoạn Vân Long đang đứng trên ván ép, phía sau anh ta là tràn đầy những xác chết nằm rải rác ở đó và khuôn mặt của tất cả mọi người đều lộ ra vẻ sợ hãi.

Cánh tay bị gấy của Đoạn Vân Long buông xuống bên người anh ta và vẫn còn máu đang chảy.

“Đỉnh Thông Thiên đã sụp đổ rồi sao?” Đoạn Vân Long nhìn mặt biển yên tĩnh trước mặt: “Cửa của Đỉnh Thông Thiên đã bị phong tỏa nhiều năm rồi, ha ha ha ha, thật thú vị, càng ngày càng thú vị.”