Con Rể Quyền Quý

Chương 3115




Chương 3115

Trương Thác tiếp tục lên tiếng: “Chuyện nơi này, có người ở giữa làm khó dễ, ông nên điều tra kỹ từ trong nội bộ các ông, chuyện ra chiến trường cổ, địa vị của toàn bộ võ giả trên thế giới đều đang nâng cao, loại cảm giác thân phận đột nhiên được nâng cao này, sẽ làm cho người ta bành trướng, còn làm ra một số chuyện không cách nào thuyết phục được, tôi hi vọng võ quán các người tự thu xếp cho ổn thỏa, ông từng lên chiến trường cổ, biết võ giả được nâng cao là vì cái gì, không phải để cho mọi người làm mưa làm gió, hiểu chưa?”

Lời nói của Trương Thác, rất bình tĩnh, giọng điệu gần như không có dao động gì.

Nhưng vẻ mặt của Trần Hưng, đã hoàn toàn căng thẳng, ông ta từng ở chiến trường cổ, cũng từng nghe nói qua về thủ đoạn của vị tổng chỉ huy này, cho dù chỉ là một cái mệnh lệnh đơn giản, đối với thủ lĩnh của các thế lực lớn mà nói, cũng nhất định phải dụng tâm đi hoàn thành.

“Tổng chỉ huy yên tâm, chuyện này, tôi nhất định sẽ tra rõ!”

“Ừ” Trương Thác gật gật đầu: “Vừa rồi những lời nói với ông, hy vọng ông cũng có thể nói cho người khác, tôi không hy vọng nhìn thấy võ quán xuất hiện bộ dáng này nữa”

“Rõ” Trần Hưng đứng thẳng người.

Trương Thác không nói thêm gì nữa, anh bước tới bên cạnh xe, ngồi vào trong: “Đi sân bay”

Chiếc xe Maybach rời đi trong tầm mắt của mọi người, lưu lại một đám người còn đang ngẩn ra.

“Các người rất không tồi, hôm nay ở đây, nếu không phải tổng chỉ huy, e là, chuyện này sẽ phát triển theo phương hướng các người mong muốn đúng chứ?” Ánh mắt Trần Hưng, lần lượt đảo qua từng người một, trong mắt lộ ra vẻ phẫn nộ.

Nhìn Trần Hưng đang tức giận và cáu kỉnh, trong lòng Trần Đài và những người khác đều cảm thấy hoảng sợ.

“Thầy ơi, thây đừng tức giận, chuyện này em s¡ Trần Đài vừa mới lên tiếng nhưng lập tức bị Trần Hưng cắt ngang.

“Trần Đài, em nghĩ thầy là người ngu sao? Em đã thề sẽ bêu xấu tổng chỉ huy thì lẽ nào chuyện này không liên quan gì đến em sao? Thầy sẽ điều tra rõ ràng chuyện này rồi sẽ từ từ tính sổ với em sau”

Về phần Trương Thác, chuyện xảy ra ở đây đối với anh mà nói tuy chỉ là một việc nhỏ nhặt, nhưng nó cũng nhắc nhở anh rằng đây cũng là một chuyện tốt về vấn đề địa vị xã hội hiện tại của võ lâm, ít nhất thì cũng được phát hiện đúng lúc.

Vài tiếng sau, máy bay tư nhân của Trương Thác đã đáp xuống sân bay Nhất Lâm và có người đã ở đây chờ Trương Thác đến từ sớm.

Tuy nhiên, những người chờ Trương Thác vốn là do Nhất Lâm cứ đến, nhưng hiện tại, tất cả người của Nhất Lâm đều đã bị ngăn chặn ở bên ngoài sân bay và ở bên trong sân bay đều là những thành viên mặc đồng phục của Cửu Cục.

“Anh Trương, xin tự giới thiệu, tôi tên Tưởng Thạch và đây là đồng nghiệp tên là Lâm Trân của tôi. Chúng tôi có một số việc cần sự hợp tác của anh”

Hai thành viên một nam một nữ mặc đồng phục cấp cao của Cửu Cục đi đến trước mặt Trương Thác và cả hai đều hơn ba mươi tuổi.

Trương Thác liếc nhìn hai người rồi nói: “Từ khi nào mà Trương Thác tôi cũng xứng đáng để cho Cửu Cục phải sắp xếp một cách khoa trương như vậy?”

ở phía sau một nam một nữ này là dày đặc thành viên của Cửu Cục. Toàn bộ sân bay chật kín hơn một nghìn người và ngoại trừ hai người này mặc đồng phục cấp cao thì những người còn lại đều vác súng trên vai, chuẩn bị sẵn đạn và trang bị đây đủ. Bọn họ trông giống như sắp có một cuộc chiến lớn Vậy.