Con Rể Quyền Quý

Chương 3096




Chương 3096

Nắm đấm của Cuồng Sỉ phát ra luồn ánh sáng màu vàng, đấm một cú vào bụng của đạo sĩ Ngọc Hư, cú đấm này, khiến cơ thể của đạo sĩ Ngọc Hư bị lõm một lỗ.

Bị Cuồng Si một chưởng đấm xuyên, trên mặt đạo sĩ Ngọc Hư không hề lộ ra nửa phần đau đớn, trong ánh mắt ông ta, còn có một loại cảm giác hưng phấn lạ thường.

Cuồng Sỉ đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, vừa định rút chưởng lại thì phát hiện cơ thể bị đấm xuyên của đạo sĩ Ngọc Hư đã nhanh chóng lành lại, đồng thời, nắm đấm của ông ta cũng bị khóa chặt trong cơ thể của đối phương, khó mà rút ra được.

Một loại đau đớn giống như kim châm đột nhiên từ cánh tay bị cơ thể của đạo sĩ Ngọc Hư khóa chặt của Cưồng Si truyền tới.

Sau đó, có thể nhìn thấy rõ ràng gân xanh đang nổi lên trên cánh tay của Cuồng Si, hơn nữa những đường gân này không ngừng lan rộng ra từ cổ tay!

Đạo sĩ Ngọc Hư đang điên cuồng rút máu từ trên cánh tay của Cuồng Si!

Chính đòn mạnh của ông ta vậy mà lại khiến đối phương hoàn toàn không đếm xỉa đến, đồng thời còn dùng cách này để rút máu! Đối với Cuồng Si mà nói, đã làm tổn thương nặng nề đến tâm lý của ông ta.

Bản thân Cuồng Sỉ là một tồn tại đặc biệt, ông ta sinh ra ở chiến trường cổ, sau khi nuốt chửng vô số anh linh, mới sản sinh ra sự tồn tại khủng khiếp như thế, với sức mạnh của ông ta, không nói có thể vô địch khắp thiên hạ, những cũng đủ để tung hoành tứ hải, khi ở trong chiến trường cổ, những đối thủ mà Cuồng Si gặp phải đều vô cùng đáng sợ, truy sát ông ta ra tận ngoài chiến trường, đả thương nặng như thế này.

Sau đó, Cuồng Si cuối cùng cũng hồi phục sức mạnh, nhưng đối thủ mà anh ta gặp phải lúc này cũng đáng sợ như vậy, coi mình như một con thú săn.

Cảm giác bị coi thường và bị đánh giá thấp này khiến trong lòng Cuồng Si cảm thấy vô cùng tức giận.

Toàn thân Cuồng Sỉ lúc này tỏa ra một thứ ánh sáng màu vàng, luồng ánh sáng màu vàng này, biến thành hình ngọn lửa, trực tiếp đốt xuyên vào bụng của Đạo sĩ Ngọc Hư.

Cuồng Sỉ đây là đang đốt huyết mạch của ông taI Bản thân Cuồng Sỉ vốn dĩ là một thứ cực mạnh được sinh ra do sự hợp nhất của vô số anh linh, huyết mạch của ông ta hỗn tạp, căn bản không thể phân tích ra được, những nguồn năng lượng khác nhau đang thiêu đốt trong huyết dịch của Cuồng Si, chúng giao hòa lẫn nhau, va đụng vào nhau, nên có thể sinh ra uy lực như thế nào, chính cả bản thân Cuồng Sỉ cũng không biết rõ, ông ta chỉ biết là, bây giờ ông ta đã mạnh hơn trước đây rất nhiều!

Cuồng Si dang rộng cánh tay, nắm lấy vai của đạo sĩ Ngọc Hư, dùng sức kéo ra.

Hai cánh tay của đạo sĩ Ngọc Hư bị Cuồng Sỉ kéo ra một cách dữ dội, lại còn bị ngọn lửa màu vàng đó thiêu rụi thành tro.

Máu từ hai vai của đạo sĩ Ngọc Hư tuôn ra xối xả.

Cuồng Si nắm lấy cổ của đạo sĩ Ngọc Hư, lại tiếp tục kéo, lần này, chiếc cổ dài của Đạo sĩ Ngọc Hư lơ lửng trên bầu trời như một con trăn khổng lồ bị Cuồng Sỉ xé làm đôi.

Sức hút mạnh mẽ từ cái miệng lớn của đạo sĩ Ngọc Hư cũng đột ngột dừng lại ngay lập tức.

Lúc này, Triệu Chính Khải còn cách cái miệng to khủng khiếp của đạo sĩ Ngọc Hư chưa đến năm mét, lúc lực hút đó dừng lại, Triệu Chính Khải biến thành một đường sáng lập tức bỏ chạy ra xa trăm mét, thở hồng hộc, vẻ mặt còn lộ chút sợ hãi.

“Mẹ nó! Nguy thật! Nguy thật! Xém chút thì bị cái lưỡi dài đó dính trúng rồi, hút điếu thuốc bình tĩnh lại đã”

Triệu Chính Khải vừa nói vừa lấy ra một điếu thuốc ra đưa lên miệng rồi châm mồi.