Con Rể Quyền Quý

Chương 2983




Chương 2983

Ông ta hơi khựng lại rồi tiếp tục nói: “Tôi có nghiên cứu một chút về cơ thể của các sinh vật, bao gồm cả hệ thống năng lượng được cấu tạo của chúng. Lúc nãy tôi chú ý đến những thú nhân kia vừa giãm lên mảnh đất đó sẽ khiến lục địa rung chuyển. Với trọng lượng cơ thể của chúng, đây là chuyện hoàn toàn không thể xảy ra. Điều đó chứng tỏ năng lượng trên lục địa đó dồn lên cơ thể chúng. Khi ở đó, lý do tại sao tất cả các thiết bị đều hỏng hóc chính là vì năng lượng quá hỗn tạp.

Chúng ta không thể cảm nhận được rõ rệt, nhưng những người có kích thước quá lớn sẽ bị đè ép bởi năng lượng kia. Bọn họ có thể đi tới lục địa đó, nhưng nếu muốn ở lại lâu thì không dễ dàng như vậy”

Nghe Lam Vân Dương nói như vậy, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

“Mọi người đừng nghĩ như vậy sẽ không sao” Nhìn thấy vẻ mặt nhẹ nhõm của bọn họ, Lam Vân Dương lại mở miệng nhắc nhở: “Hiện tại bọn họ chỉ là đang bị năng lượng hỗn tạp trên lục địa đó hạn chế. Nhưng một khi có thể chia tách được khu vực năng lượng hỗn tạp này ra thì sẽ giải quyết được mọi vấn đề, thời gian này sẽ không quá lâu đâu cho nên chúng ta cần phải chuẩn bị”

Mấy vị Tôn chủ đưa mắt nhìn nhau nhưng đều không lên tiếng.

“Đi thôi, chúng ta trở về trước đã, vừa rồi có rất nhiều người vội vã chạy tới” Lam Vân Dương chỉ vào chiến trường cổ đại: “Nếu chúng ta không trở về thì e rằng nơi đó sẽ rất rắc tối”

Trương Thác gật đầu rồi nói với đám người Thiên Nhã Trúc: “Hãy nhớ những gì tôi đã nói trước kia, hãy đưa ra một biện pháp giải quyết thỏa đáng cho tôi, nếu không tôi chỉ có thể lựa chọn từ bỏ đấy”

Sau khi Trương Thác nói xong, anh lao về phía lục địa đó cùng với Lam Vân Dương.

Mấy vị Tôn chủ của Thiên Nhã Trúc đều hiểu rõ ý tứ lựa chọn từ bỏ của Trương Thác có nghĩa là gì.

Hai người Trương Thác đi tới chiến trường cổ đại.

“Người ra tay với cậu vừa rồi hơi kỳ lạ” Lam Vân Dương mở miệng nói: “Anh ta có thực lực rất mạnh, nhưng lại bị hạn chế bởi lý do nào đó, cho nên không thể phát huy được toàn bộ. Không đúng, cũng không thể nói là không phát huy được toàn bộ, chỉ là anh ta không thể giết người bằng chiêu thức đó được”

Trương Thác hơi sửng sốt.

“Đây là sự hạn chế của quy tắc này” Lam Vân Dương lên tiếng: “Đây chính là quy tắc thuộc về tâm trái đất của thế giới nhỏ này. Bọn họ từ khi sinh ra đã bị người ta áp đặt ra quy tắc này, cho nên những công pháp mà họ tu luyện cũng giống vậy”

“Áp đặt quy tắc sao?” Trương Thác không nghĩ tới loại biện pháp áp đặt quy tắc này.

“Đúng vậy” Lam Vân Dương gật đầu: “Tôi cũng không thể đưa ra giải thích tốt hơn cho chuyện này được, nếu nói theo phương diện khoa học, thì chỉ có thể nói là do cách thức cấu †ạo năng lượng khác nhau, cho nên không thể gây ra lực sát thương quá lớn. Tuy nhiên cách nói này cũng không hoàn toàn chính xác, bởi vì đến một mức độ nào đó thì vũ khí cùn cũng có thể giết người”

“Có hơi huyền huyễn rồi” Trương Thác sờ mũi.

“Chỉ là chúng ta không hiểu mà thôi” Lam Vân Dương lắc đầu: “Nhưng hiện tại đã tiếp xúc đến rồi, vậy thì cũng cách sự thật không còn bao xa nữa. Vẫn là câu nói đó, càng tới gần thì càng rối rắm, chúng ta càng gần với sự thật hơn, giống như sự trói buộc ở trên người anh ta kia chắc chắn phải được cởi bỏ bằng cách đặc thù nào đó tựa như một chất môi giới, tôi có thể cảm nhận được người đó rất mạnh mẽ, một khi anh ta cởi bỏ được trói buộc thì sẽ là một đối thủ vô cùng đáng gờm”

Dưới màn đêm u ám, hai người Trương Thác và Lam Vân Dương xuyên qua chiến trường cổ đại và khu vực chiến đấu kia.

Phía trước doanh trại của thế lực mặt đất, một đám đông tụ tập ở đây, khuôn mặt mỗi người đều bám đầy bụi đất, trong miệng không ngừng khóc lóc kêu gào, tất cả đều là người đến từ tâm trái đất, bọn họ bị chặn ở đây mà người ngăn họ lại chỉ có hai người đó chính là Cổ Vũ Thanh cùng với Cuồng Sỉ.

Trương Thác bắt buộc phải ra lệnh nếu như bất cứ người nào xông vào đây, thì tất cả những kẻ dám vượt qua ranh giới đều phải chết trong tay của Cuồng Sĩ.

Nếu như bây giờ phải lựa chọn một thế lực chiến đấu mạnh nhất trong chiến trường cổ đại này, thì nhất định là Cuồng Sĩ.

Cuồng Sỉ không có anh linh, ông ta dựa vào thực lực của bản thân, chỉ dùng chưa đây một phần mười thực lực đã trấn áp được hai cao thủ cấp bậc Tôn chủ. Vốn dĩ chính ông ta tu luyện cơ thể, cho nên chỗ dựa lớn nhất không phải là linh khí mà là bản thân.