Con Rể Quyền Quý

Chương 2946




Chương 2946

Trương Thác nhìn Thu Vân xuất hiện trước mặt, trong lòng không khỏi nghỉ hoặc, trong ấn tượng của anh mình vẫn còn đang đánh nhau với những anh linh, nhưng vừa mở mắt ra lại nhìn thấy Thu Vân ở trước mặt.

Trên tay Thu Vân bưng một chậu nước, trong tay cầm khăn nóng, Thu Vân ngồi ở mép giường định vươn tay lau người cho.

Trương Thác.

Ngay khi Thu Vân vừa duỗi tay ra, Trương Thác chịu đựng cơn đau mà nắm lấy cổ tay Thu Vân, đồng thời ngồi dậy, tay còn lại giữ lấy cổ họng Thu Vân, lạnh lùng nói: “Nói! Cô là ai”

Thu Vân bị hành động đột ngột này của Trương Thác làm cho sửng sốt, tay cầm khăn khẽ run lên: “Trương…anh Trương, em… em là Thu Vân”

“Thu Vân?” Trương Thác hừ lạnh một tiếng, vừa định ra tay thì cửa phòng bị người bên ngoài đá văng ra.

“Thu Vân, cô giám giấu đàn ông sau lưng ông đây à!” Một thanh niên từ ngoài cửa tức giận xông vào, nhìn Trương Thác và Thu Vân đang ngồi bên giường.

Từ hướng cửa nhìn vào, Thu Vân và Trương Thác đang ở bên giường, hai người như đang ôm nhau.

“Tên kia!” Người kia mắng to một tiếng, đi nhanh vào trong.

Trương Thác buông cổ tay Thu Vân ra, nhìn về phía trước mặt, hít một hơi thật sâu, anh muốn biết rốt cục là có chuyện gì đang xảy ra ở Anh Linh Điện.

Người thanh niên cao một mét tám, thoạt nhìn có hơi cường tráng dáng, chạy đến bên giường kéo Thu Vân, anh ta hét lên: “Cô và anh ta có cảm thấy có lỗi với tôi không?”

Mặt Thu Vân đầy hoảng sợ, lập tức giải thích với người thanh niên: “Hạ Phong, không phải như anh nghĩ đâu, đây là anh Trương, bọn em…

“Mẹ kiếp chứ Anh Trương!” Hạ Phong mắng thẳng: “Sao ông đây không biết cô có một anh trai họ Trương vậy, ba ngày sau là ngày cưới của chúng ta, bây giờ cô ở trong phòng của ông đây nhìn lén người khác?”

“Không phải, em không nhìn lén” Thu Vân liên tục xua tay: “Em chỉ là…”

Thu Vân đang giải thích, Hạ Phong thì đang rất tức giận.

Còn Trương Thác với vẻ mặt thờ ơ từ trên giường ngồi dậy đi về phía cửa, anh không để ý đến hai người đang diễn kịch kia nữa, chẳng qua chỉ là thủ đoạn do Anh Linh Điện làm ra mà thôi, anh không quan tâm.

Thu Vân nhìn thấy Trương Thác đi rồi, lập tức ngừng giải thích, đuổi theo Trương Thác: “Anh Trương…”

Trương Thác không quan tâm đến Thu Vân đang đuổi theo ở phía sau, anh đi ra cửa, phát hiện mình đang đứng trong một căn phòng rất xa hoa, anh ở tầng hai, phòng khách †ầng một rất lớn và được trang trí sang trọng, bên ngoài cửa sổ sát đất có những bông tuyết đang bay.

Tivi trong phòng khách đang bật, có bản tin thời sự trên tivi.

“Theo tin tức từ phóng viên trực tiếp đưa tin, trận chiến ở Nam Cực đang bước vào giai đoạn căng thẳng, bên ta đã dần chiếm được ưu thế, chiến thắng đã ở trước mắt!”

Trên bản tin, giọng nói đây nhiệt huyết của người dẫn chương trình vang lên, sau đó hình ảnh được chuyển đến Nam Cực, đại lục mới xuất hiện, những bóng người tập trung dày đặc, tình cờ còn có thể thấy cả bóng dáng của những trang bị quân sự tiên tiến.

“Đây là…” Trong lòng Trương Thác dâng lên cảm giác khó hiểu, anh không hiểu Anh Linh Điện rốt cục là muốn làm cái gì, anh tin chắc rằng mọi thứ mình nhìn thấy đều là do Anh Linh Điện làm.

Lúc này, Thu Vân và Hạ Phong cũng đuổi tới.

Hạ Phong mắng to: “Tên kia, sao anh không nói rõ ràng chuyện hôm nay cho ông đây nghe!”

Trương Thác nhìn Thu Vân và Hạ Phong ở phía sau, không lên tiếng.

“Anh Trương, rốt cuộc là anh sao thế? Anh không nhận ra em hả?” Trên mặt Thu Vân hiện lên vẻ lo lắng, ánh mắt thân thiết mà đánh giá Trương Thác.

Trương Thác quét mắt nhìn xung quanh một vòng, sau đó quay sang hỏi Thu Vân: “Đây là nhà mới của em hả?”