Chương 2863
“Để tôi tự giới thiệu một chút, tôi tên là Hoài. _ông Hoán, trước đó đã từng nhìn thấy ảnh của cậu, cậu đã từng đánh cho các thị tộc lớn không dám lên tiếng, là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ thanh niên” Hoàng Công Hoán nói như vậy: “Sao cậu lại xuất hiện ở nơi này?”
“Để cứu anh” Trương Thác lên tiếng.
“Cứu tôi?” Trong mắt Hoàng Công Hoán mang theo vẻ tò mò.
“Đúng” Trương Thác gật đầu: “Thứ mà tôi cảm thấy khó tin, không phải là tình hình ở nơi này, mà là anh, tôi đã tận mắt nhìn thấy anh bị đánh vào trong cột sáng rực rỡ sắc màu đó”
Vẻ mặt của Hoàng Công Hoán nghỉ ngờ: “Cậu thấy tôi bị đánh vào trong cột sáng? Tính toán thời gian, vậy chắc hẳn là chuyện của năm năm trước rồi”
“Năm năm!” Cả người Trương Thác đột nhiên chấn động.
“Sao thế, không phải sao?” Hoàng Công Hoán nói một cách kỳ lạ: “Có lẽ là tôi nhớ nhầm chăng, có thể là bốn năm, cũng có thể là sáu năm, nơi này chẳng có gì hết, nên không có cách nào tính toán năm tháng, nói không chừng là tôi nhớ sai rồi”
“Không” Trương Thác lắc đầu: “Cách lúc tôi nhìn thấy anh rời vào trong cột sáng đó đến hiện tại, chẳng qua mới mười năm phút mà thôi”
“Cái gì?” Con mắt của Hoàng Công Hoán đột nhiên trừng †o, một nguồn linh khí điên cuồng càn quét xung quanh anh ta.
Linh khí bên cạnh anh ta khiến Trương Thác nhíu mày lại, mức độ điên cuồng của linh khí này khiến anh cảm giác có hơi khó tin. Phải biết rằng, vừa rồi khi Trương Thác nhìn thấy Hoàng Công Hoán, Hoàng Công Hoán ngay cả ngự khí còn chưa có, nhưng anh ta của hiện tại, rõ ràng đã là Khống Linh.
Chỉ có điều, trên người Hoàng Công Hoán vẫn chưa có anh linh mà thôi, bằng không, anh ta chính là cảnh giới Khống Linh hàng thật giá thật!
“Mười lăm phút? Không thể nào, cậu lừa tôi!” Hoàng Công Hoán đột nhiên phất tay, một ngọn núi lớn đột ngột mọc lên từ đất, đập thẳng về phía Trương Thác, trong miệng anh ta gầm lên giận dữ: “Tôi đã sớm biết nơi này kỳ quái rồi! Ẩn nấp lâu như vậy, cuối cùng cũng chịu xuất hiện rồi sao? Nói, các người có mục đích gì?”
Hoàng Công Hoán có thực lực tiêu chuẩn của cảnh giới Khống Linh, hơn nữa linh khí trên người còn ngưng thành thực chất hơn bất cứ người nào mà Trương Thác từng nhìn thấy.
Nếu hiện tại có một người có thực lực tương đương với Hoàng Công Hoán đứng trước mặt anh ta, hai người chỉ đơn thuần đánh nhau bằng linh khí, Hoàng Công Hoán có khả năng sẽ áp đảo hoàn toàn.
Trương Thác thấy bộ dáng sắp rơi vào điên cuồng này của Hoàng Công Hoán, cũng biết hiện giờ giải thích với anh ta cũng không được, muốn nói chuyện yên bình với anh ta, chỉ có thể chế ngự anh ta trước.
Tinh thần của anh vừa khẽ động để triệu hồi chiến linh, nhưng lại phát hiện ra, bốn chiến linh trên người mình, lại không có một chút phản ứng nào, hoàn toàn không thể triệu hồi được.
Lúc này, ngọn núi lớn bị Hoàng Công Hoán kiểm soát đã đè từ trên không trung xuống, đập xuống với một loại xu thế áp đỉnh, muốn trực tiếp nghiền nát Trương Thác thành bụi phấn.
Sự khác biệt giữa Trương Thác và những Khống Linh khác nằm ở chỗ, Khống Linh khác cho dù có là cường giả cấp bậc tôn chủ, cũng phải dựa vào anh linh của mình, mới là sức chiến đấu mạnh nhất mà bọn họ thể hiện ra, nhưng sức chiến đấu lớn nhất của Trương Thác vẫn là bản thân anh như cũ.
Khí mang màu tím ngưng tụ thành thần kiếm, dưới cái vung của thần kiếm, ngọn núi lớn này xẻ làm hai, hoàn toàn bị cắt ra.
Trương Thác trảm một kiếm xuống, không nhiều lời vô nghĩa, kiếm khí lại trút xuống, gần như chỉ trong nháy mắt, hơn mười đường kiếm khí màu tím, đã tràn ngập trong không trung, lao thẳng về phía Hoàng Công Hoán.