Con Rể Quyền Quý

Chương 2857




Chương 2857

“Ồ, lộ mặt rồi sao?” Thanh niên mặt mày gian xảo nhìn thấy Trương Thác xuất hiện: “Sao thế, Triệu Chính Khải làm con rùa rụt cổ, phái cậu ra đây làm quỷ chết thay sao?”

Trương Thác không để ý đến anh ta, mà lại quay đầu nhìn về phía mấy thành viên Cụ Chín, lên tiếng nói: “Tôi là Trương Thác, ai đã động vào các người?”

Trương Thác!

Nghe thấy cái tên này, trong mắt mấy thành viên Cửu Cục đều lộ ra vẻ kinh ngạc, thậm chí trong ánh mắt nhìn anh của vài người, còn mang theo một loại sùng bái.

Tên của Trương Thác, trước khi anh tới tâm Trái Đất đã hoàn toàn vang vọng khắp toàn bộ Đông Hòa, một người đơn độc chiến đấu với các đại thị tộc, và chém chết cường giả thị tộc, chiến tích này đã sớm truyền ra ngoài rồi.

Các thế lực bên ngoài có khả năng vẫn chưa nghe nói tới tên của Trương Thác, nhưng những thế lực ở Đông Hòa gần như không có nơi nào là chưa từng nghe nói tới.

Ba chữ Trương Thác này thậm chí đã trở thành cái tên được thế hệ trẻ tuổi nhắc đến nhiều nhất.

Một thành viên Cửu Cục duỗi tay chỉ vào Đan Tô đạo nhân và thanh niên mặt mày gian xảo.

Ánh mắt của Trương Thác đặt lên người Đan Tô đạo nhân, lên tiếng nói: “Đan Tô, ông luôn mồm nói tôn ti, nhưng thân là tiền bối, lại ra tay với một vài tiểu bối, ông cảm thấy thích hợp sao?”

“Ồ!” Đan Tô đạo nhân khẽ cười một tiếng: “Có gì mà không thể? Người của Triệu Chính Khải, cậu ta không tới dạy dõ, thì một người làm trưởng bối như tôi, hiển nhiên phải thay cậu ta ra tay dạy dỗ một chút rồi, đây là điều mà một người làm trưởng bối như tôi nên đi làm, Triệu Chính Khải cũng không cần phải cảm ơn tôi đâu”

“Hay cho một câu nên làm” Trương Thác không giận mà còn cười ngược lại: “Vậy tôi hỏi ông, có quy định rằng người luyện khí không được ra tay với người bình thường, ông đã đặt quy định này ở nơi nào rồi?”

“Quy định là dành cho những kẻ phàm phu tục tử như các cậu thôi, không có liên quan gì đến Đan Tô tôi!” Đan Tô đạo nhân mang vẻ mặt thách thức: “Trên đời này, vẫn chưa có một tổ chức nào có thể lập ra quy tắc cho đạo quán Ngọc Hư tôi, huống chỉ, bây giờ là thời kỳ đặc biệt, bất cứ người nào tới đây, hiển nhiên sẽ không còn được quy tắc bảo vệ. điểm này, tôi không muốn phải nhắc lại với cậu”

“Thằng nhãi nhà cậu, nơi này không có chỗ của cậu”

Thanh niên mặt mày gian xảo nhìn chằm chằm vào Trương Thác: “Cậu đừng tới đây miễn cưỡng ra mặt, bằng không, ngay cả cậu tôi cũng giết luôn!”

“Giết tôi?” Trương Thác híp hai mắt: “Được tôi, tôi ngược lại muốn xem xem, cậu có thể giết tôi thế nào?”

“Đúng, tôi cũng muốn xem xem, anh có thể giết được anh ấy kiểu gì?” Giọng nói trong trẻo của Lâm Ngữ Lam vang lên, bóng người của cô xuất hiện bên cạnh Trương Thác, đứng sóng vai với anh.

Mà hai thành viên Cửu Cục đi cùng cô tới đây, sau khi nhìn thấy tình trạng thê thảm của đồng đội, cũng vội vàng đi xem xét người.

“Tiểu sư muội?” Thanh niên mặt mày gian xảo nhìn cô: “Tiểu sư muội, cô sẽ không định ra mặt cho thằng nhãi này đấy chứ?”

Đan Tô đạo nhân nhíu mày, quở trách Lâm Ngữ Lam: “Thân là đệ tử của tôi, mà lúc này lại đứng bên cạnh kẻ địch, vậy còn ra thể thống gì nữa, mau cút qua đây cho tôi!”

“Đan Tô” Trong tay của Trương Thác ngưng tụ ra một tầng khí mang màu tím: “Tôi rất tò mò, từ khi nào mà vợ tôi lại trở thành đệ tử của ông thế?”

Đan Tô vung tay áo, nói với vẻ hiển nhiên: “Hạt giống mà tôi nhìn trúng sẽ phải bái vào môn hạ của Đan Tô tôi, có vấn đề gì với chuyện này sao? Còn nữa, từ hôm nay trở đi, cô ta không phải là vợ cậu, mà sẽ phải gả cho một trong những sư: huynh của cô ta! Trương Thác, một tiểu bối như cậu gọi thẳng tục danh của tôi, thật không biết lớn nhỏ, không hiểu quy tắc! Sư phụ cậu không dạy cậu, cái gì gọi là quy tắc sao?”

“Ngại ghê ấy, ông ấy thật sự không dạy tôi đâu” Trương Thác nhếch khóe miệng thành một nụ cười: Ông không tin, thì tôi đưa ông đi hỏi ông ấy nhé?”