Chương 2585:
Triệu sư huynh vung tay lên, dẫn theo Ngô sư tỷ rời khỏi ký túc xá.
Người phụ nữ nằm bên cạnh Trương Thác run lẩy bẩy nói: “Rất… Rất… Rất xin lỗi, tôi không nghĩ sẽ thành như vậy”
Trương Thác không nói gì, người phụ nữ này, rất rõ ràng là một tượng gỗ, người khác bảo cô ta làm gì cô ta sẽ làm thế đó.
Đôi mắt Úc Trí Doãn không vui nhìn về phía cửa ký túc xá, sau đó nói với Trương Thác: “Họ Trương, buổi tối đừng có ý nghĩ khác, nghĩ tới chuyện ngày mai đi, bây giờ không thể đi được, chính là vì con đường còn chưa thông, tà túy ẩn nấp cùng với rất nhiều con rối, lúc trước đã chết mấy Ngưng Khí hậu kỳ, bây giờ mỗi con đường đều có người dùng mệnh thăm dò, nếu để cậu đi dò đường, có khả năng cậu sẽ một đi không trở về”
Nghe thấy những lời này của Úc Trí Doãn, chỉ trong nháy mắt Trương Thác đã hiểu rõ, nguyên nhân Ngô sư tỷ và Triệu sư huynh đối phó mình đơn giản là muốn ném nhiệm vụ thăm dò đường của bọn họ lên đầu Trương Thác.
Rất nhanh, Triệu sư huynh và Ngô sư tỷ đã trở về, hai người lộ ra bộ dạng kiêu ngạo.
“Người mới, ông Dương đã nói, nhiệm vụ dò đường sẽ sắp xếp cho cậu, cậu trăm ngàn lần phải nhớ kỹ đấy”
“Dành chút tỉnh lực đi” Ngô sư tỷ thờ ơ nhìn Trương Thác, cô ta đi tới bên cạnh Trương Thác, nhỏ giọng nói: “Người giống như anh, thực ra sớm nên chết đi, lúc trước xâm nhập khu vực săn bắn của học viện chúng tôi anh đã mắc tội chết”
Trương Thác híp mắt nhìn Ngô sư tỷ một cái, Ngô sư tỷ và Triệu sư huynh còn đang nằm trong phạm vi anh nghĩ cách cứu viện, nhưng bây giờ xem ra, hai người này không đáng để anh cứu, người như vậy cho dù cứu ra ngoài, cũng không có một chút tác dụng nào.
Lâm Giai Thụy nhìn mọi chuyện, coi như không nhìn thấy, nằm ở trong góc trên giường che kín chăn, không nói một lời.
Một đêm lặng yên trôi qua.
Sáng sớm hôm sau, đã có người tới ký túc xá.
Đám người Úc Trí Doãn vẫn đang ngủ say, bọn họ thu dọn vật tư đều thường vào lúc chạng vạng, tuy số lượng con rối rất nhiều, nhưng đối mặt với con rối, còn có cơ hội chạy trốn và phản kháng, nếu gặp phải Kiếm Cốc, như vậy chết không thể nghi ngờ, không riêng gì bọn họ, ngay cả hầm trú ẩn đều gặp tai ương.
Sáng sớm đã tới ký túc xá tìm người, chính là vì tìm Trương Thác, gọi anh đi dò đường.
Trương Thác bị người ta gọi dậy, dẫn tới phòng khách, nơi này còn có dấu vết chiến đấu của ông Dương tối qua.
Lúc này trong phòng khách không còn một đống phụ nữ xinh đẹp, cũng không thấy bàn đồ ăn cao lương mỹ vị, chỉ có hơn mười người mặc đồ rách nát, trong số những người này có nam có nữ.
“Được rồi, người đã đến đông đủ, có thể xuất phát” Người dẫn theo Trương Thác đi tới phòng khách mở miệng: “Nhiệm vụ của mọi người chính là đi năm kilomet còn lại, bản đồ ở đây”
Bởi vì không có tín hiệu, đám người Trương Thác mỗi người được phát một bức tranh bằng giấy, vẽ rất đơn giản, nhưng nhìn sơ qua là hiểu.
“Cầm lấy bản đồ, mọi người có thể xuất phát, đừng nói là tôi không nhắc nhở mọi người, nếu gặp phải nguy hiểm, tự mình giải quyết, nếu người nào dám mang nguy hiểm về, nếu không các người không chỉ chịu chết đơn giản như vậy đâu!”
Người này nói chuyện xong, thì nhanh chóng rời đi, để lại mười mấy người đưa mắt nhìn nhau.
Trương Thác chú ý tới, ánh mắt những người này tràn ngập lạnh lùng, còn có chút e ngại, im lặng mấy chục giây, hơn mười người không có một người chủ động mở miệng nói chuyện, mãi đến khi một người nắm chặt bản đồ, sau khi bước ra trước một bước, những người còn lại mới đi theo.
Có bản đồ chỉ dẫn, bọn họ lần lượt di chuyển qua lại ở hầm trú ẩn dưới đất này, mấy chục phút sau, hoàn toàn ra khỏi phạm vi hầm trú ẩn, đi tới đường ống dưới đất, trong đường ống tỏa ra mùi tanh tưởi. Hiện giờ hệ thống nước ngầm đã không có người quản lý, hơn nữa tuy đám con rối đánh mất lý trí, nhưng cơ bản vẫn ăn uống đi vệ sinh, chuyện này dẫn tới tất cả hệ thống nước ngầm rơi vào loại tê liệt, không thể vận chuyển.