Con Rể Quyền Quý

Chương 2430




Chương 2430:

Cũng chỉ trong nháy mắt này, hai tay của người đồng kia đã bị Trương Thác kéo mạnh xuống.

Tia sáng đột nhiên biến mất, người đồng sững sờ ngay tại chỗ, những tiếng bước chân dồn dập truyền đến từ con đường phía trước.

Trong bóng tối, cái đầu trọc sáng ngời kia xuất hiện trong †ầm mắt của Trương Thác, trong quá trình bóng người đầu trọc chạy, còn mang theo một mùi thịt gà đậm đặc.

“Anh, thật sự là anh!”

Trương Thác không cần nhìn cũng biết người đến là ai.

Toàn Cảnh Thiên chạy đến trước mặt Trương Thác, khi anh ta nhìn thấy người đồng bị Trương Thác kéo hai tay xuống, trừng to mắt: “Ông trời của tôi ơi, anh, anh làm thế này thì quá đáng rồi, lại vặt cánh tay của thứ này xuống, trong này không có cách nào dùng khí đâu!”

Trương Thác nghe Toàn Cảnh Thiên nói vậy thì hỏi: “Cậu biết đây là đâu sao?”

“Ừm” Toàn Cảnh Thiên gật đầu: “Đây chính là nơi cất giấu truyền thừa, ở chỗ này là hoàn toàn cấm dùng khí, loại người đồng này chúng tôi gọi là chiến khôi, chuyên môn bảo vệ truyền thừa, gần như mỗi một truyền thừa đều có thứ tương tự †ồn tại, phương pháp khống chế chiến khôi của Lâu Lan chúng tôi chính là dùng ánh sáng, chiến khôi chỉ nhận ánh sáng không nhận người.”

Toàn Cảnh Thiên nói, lấy một cái đèn pin cực sáng từ trong áo cà sa ra, đưa tay vặn một cái, toàn bộ hang động đều được chiếu sáng, cảm giác kia cứ như ban ngày vậy.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhe

Sắc mặt Trương Thác quái dị nhìn Toàn Cảnh Thiên: “Cậu cầm phiên bản vip đấy à?”

Toàn Cảnh Thiên cười ha ha, đưa tay tắt đèn đi: “Không phải tôi muốn đề phòng nhỡ may sao, bèn mang theo cái mạnh nhất, anh, giới thiệu cho anh một chút, đây là Ngọc Hà, nàng dâu tương lai của tôi”

Toàn Cảnh Thiên vừa quay đầu, một thiếu nữ với khuôn mặt bình thường xuất hiện trong tâm mắt của Trương Thác, thiếu nữ này mang đến cho người ta một loại cảm giác cực kì nhẹ nhàng khoan khoái, mặc dù dáng dấp không bằng những hot girl kia, nhưng khí chất cả người lại vượt qua rất nhiều.

Trương Thác đã nghe Toàn Cảnh Thiên nhắc đến Ngọc Hà không chỉ một lần, đây là lần đầu tiên nhìn thấy.

“Chào anh, tôi là Ngọc Hà, là… là… vị hôn thê của Cảnh Thiên” Ngọc Hà đi tới, ngoan ngoãn chào hỏi với Trương Thác, lúc nói đến ba chữ vị hôn thê, trên mặt hiện ra một màu ửng đỏ, đây không phải là giả vờ, mà là cảm thấy ngại ngùng từ trong lòng.

“Chào cô” Trương Thác nhìn Ngọc Hà, nói thật, anh rất ít khi gặp được cô gái nào hay xấu hổ như thế này.

Toàn Cảnh Thiên đi đến trước mặt Trương Thác, không ngừng nháy mắt với Trương Thác, nhỏ giọng nói: “Anh, sao nào, cô nàng này của tôi có được không?”

Trương Thác trợn trắng mắt, không trả lời vấn đề này của Toàn Cảnh Thiên, mà là hỏi: “Tôi bảo cậu giúp tôi hỏi thăm †in tức, cậu đã hỏi thăm được chưa?”

“Hỏi thăm rồi, nhưng mà mấy người tộc lão cũng chưa từng nghe nói đến Lâm Ngữ Lam” Toàn Cảnh Thiên lắc đầu.

Trương Thác nghe được đáp án này, thở dài, thật ra anh cũng không yêu cầu xa vời Toàn Cảnh Thiên có thể tìm được, để Toàn Cảnh Thiên hỏi một chút, cũng chỉ là thử mà thôi.

Trương Thác ném ra vấn đề kế tiếp: “Vậy tiếp theo cậu định làm như thế nào, làm truyền thừa giả Lâu Lan, dù sao cậu cũng phải kế thừa ngôi vị chứ?”

Toàn Cảnh Thiên khẽ gật đầu: “Anh, truyền thừa mở ra cũng cần thời gian, bây giờ không vội, rất nhiều thế lực đều vọt vào, bọn họ đều tới vì truyền thừa Lâu Lan chúng tôi, nhất định chúng tôi phải giải quyết mấy người này trước mới được, nơi này không có cách nào dùng khí, anh, anh nói đi, anh muốn giết ai, tôi sẽ giết kẻ đó, đi chặt đầu lão già kia xuống trước được không?”

“Trước tiên…” Trương Thác há mồm, vừa muốn lên tiếng, lại im bặt, một ánh sáng nhỏ tỏa ra từ trên người Trương Thác, nguồn sáng kia là một chiếc nhãn, một chiếc nhãn được chế tạo từ kim loại Mantecht Trương Thác cầm chiếc nhãn lên trên tay, mở to hai mắt.

“Kỳ quái” Ngọc Hà nghiêng đầu: “Cảnh Thiên, tại sao bên trên chiếc nhãn này lại có năng lượng truyền thừa?”

“Là năng lượng truyền thừa” Toàn Cảnh Thiên khẽ gật đầu, cũng cảm thấy khó hiểu: “Nhưng mà đây không phải là thứ đồ của tổ tông tôi, hoặc là có những mà tôi chưa từng thấy qua”