Chương 2249:
Trương Thác trốn ở trong tủ quần áo nhìn người phụ nữ lắp ráp hoàn chỉnh khẩu súng bản tỉa hạng nặng ở trong tay, sau đó nhắm thẳng nòng súng về phía cửa sổ, nín thở nhắm mắt, đây là điều mà một xạ thủ phải làm trước khi bắn để ổn định tâm lý.
Người phụ nữ tập trung tinh thần nhìn chăm chằm ở ngoài phòng cho nên hoàn toàn không chú ý tới trong tủ quần áo ở phía sau mình có một người trốn ở bên trong.
Một chiếc Mercedes Benz S600 phiên bản mở rộng xuất hiện ở trong tầm nhìn của người phụ nữ, ngón tay của người phụ nữ dần chuyển qua cò súng, sau đó cô ta ngừng hít thở, đúng lúc người phụ nữ chuẩn bị nổ súng thì có một thanh âm đột ngột vang lên từ phía sau người phụ nữ..
“Tôi khuyên cô đừng nổ súng”
“Ai”
Người phụ nữ quát lớn một tiếng, dường như cô ta xoay người lại chỉ trong nháy mắt và lúc đó họng súng bắn tỉa cũng hướng về phía âm thanh phát ra.
Trương Thác mở tủ quần áo ra, nhìn thẳng vào mắt của người phụ nữ cầm súng bắn tỉa trong tay, mở miệng nói: “NTW20, một loại súng bắn tỉa chống vật chất có đường kính 20mm. Lực sát thương vô cùng lớn thế nhưng sức giật cũng vô cùng kinh khủng, lúc nhả đạn ra lại càng rõ hơn, nếu như bây giờ cô nổ súng như vậy chẳng lẽ cô muốn người khác biết cô ở đây hay sao? Nếu như tôi đoán không lầm thì ở bên dưới tầng còn có một người đang bị thương nữa phải không?”
“Anh là ai!” Họng súng của người phụ nữ vẫn chĩa thẳng về phía Trương Thác.
Lúc này Trương Thác mới chú ý tới diện mạo của người phụ nữ đối diện, xét về diện mạo, diện mạo của một người phụ nữ nhất định có thể coi là nổi bật, nhưng lông mày của một người phụ nữ lại luôn xen lẫn thần thái thù địch, khiến người nhìn rất khó chịu.
Trương Thác khẽ cười khổ, chỉ vào phần băng gạc khắp trên người mình: “Tôi chỉ là một người muốn giữ mạng mà thôi, Lúc cô cầm súng trông vai phải có chút cứng ngắc, chắc hẳn là tay của cô mới bị thương nên động tác cứng ngắc vừa rồi của cô đã chứng tỏ rằng trên vai của cô có vết thương.
Nếu như còn phải chịu sức giật của NTW20 thì chỉ sợ cánh tay này của cô coi như bỏ rồi, như vậy thì có khác gì tôi chứ”
Một tiếng gầm vang lên, người phụ nữ quay đầu lại theo bản năng thì đã thấy chiếc Mercedes Ban S600 kia đã biến mất khỏi tầm ngắm của mình.
“Chết tiệt!” Người phụ nữ chửi ầm một tiếng, súng nhắm thẳng và đầu Trương Thác: “Quay lưng lại”
Trương Thác phối hợp xoay người lại, hơn nữa còn có ý bảo sau lưng mình cũng không có giấu vũ khí gì.
“Đây là nhà của hai người sao?” Trương Thác nhẹ nhàng hỏi.
“Bớt nói nhảm đi, bây giờ đi ra cửa, xuống tầng!” Người phụ nữ ghìm súng, từ từ đến gần phía sau Trương Thác, còn súng đặt ở phía sau gáy của Trương Thác, chỉ cần người phụ nữ khẽ bóp nhẹ cò súng là đầu của Trương Thác sẽ bị nổ tung ngay.
Trương Thác chậm rãi bình tĩnh xuống tầng, anh nhìn thấy một người phụ nữ nằm ở trên sô pha phòng khách của của tầng 1 với vẻ mặt thống khổ, gương mặt của cô ta mang nét của Đông Hòa tiêu chuẩn với khuôn mặt trái xoan, ngũ quan xinh đẹp, làn da trắng bệch cùng với mái tóc vàng, dáng vẻ trông cũng khá ổn. Trương Thác quan sát đến bàn tay của người phụ nữ, ngón tay của đối phương thon dài, mềm mại, có vẻ như được chăm chút khá tốt, không giống với tay của người bắn súng.
Phần eo của người phụ nữ quấn băng gạc, có lẽ băng gạc này vừa mới được thay xong, thế nhưng vừa mới được một khoảng thời gian ngăn ngủi mà đã nhiễm đầy máu đỏ tươi.
Trên mặt của người phụ nữ tóc vàng mặt cát không còn giọt máu, đây có lẽ là do mất máu quá nhiều.
Trương Thác có thể cảm nhận rõ được họng súng ở phía sau gáy mình khẽ run run, điều này chứng tỏ người cầm súng hiện tại đang vô cùng lo lắng.
Trương Thác đưa lưng về phía người phụ nữ tóc ngắn, thử mở miệng nói: “Bị thương sao?”
“Ừm”
“Nhìn vào mức độ chảy máu, 7.62mm là do súng trường †ạo thành, thế nhưng cũng chỉ là ngoài da mà không bị bắn trúng trực tiếp, nếu không với góc độ mục tiêu này thì chỉ sợ sẽ trực tiếp phân thân làm hai nửa. Viên đạn không có trong cơ thể nên chỉ cần cầm màu là được” Trương Thác vừa nói vừa đi về phía trước.