Con Rể Quyền Quý

Chương 2192




Chương 2192:

Bởi vì tất cả những thứ tên nhà thám hiểm này lấy ra, cả một buổi trưa, nét mặt Trương Thác đều là vẻ nghiêm trọng, tuy rằng này Ba Xà chỉ tồn tại ở trong Hội Thần Ẩn, nhưng cũng không ai nói được, một ngày nào đó, Ba Xà sẽ xuất hiện trên mặt đất.

Mãng xà dài trăm mét! Trước tiên không nói nó có thể tạo ra lực phá hoại lớn như thế nào, chỉ là nó xuất hiện, chỉ sợ cũng sẽ làm thế giới náo loạn!

Cả buổi chiều, vãn dành cho giám định.

Thôi Lập người kiếm được rất nhiều tiền đã coi Trương Thác thành bố mẹ tái sinh của anh ta.

“Trương Ức Thùy huynh đệ, hôm nay cậu vất vả rồi, đi, anh đã đặt một bữa tiệc rượu, chúng ta đi uống một chén thôi! Các cô gái đã chờ lâu lắm rồi!” Thôi Lập mặt đỏ bừng ôm bả vai Trương Thác, anh ta cảm thấy, đến hôm nay mình mới hiểu được ý nghĩa cuộc sống.

Trương Thác lắc đầu: “Thôi đại ca, anh tin tôi không?”

“Tin chứ! Anh không tin cậu thì còn có thể tin ai?” Thôi Lập lập tức lên tiếng trả lời: “Trương huynh đệ, cậu nói như vậy, vậy là khách sáo với anh sao?”

Trương Thác hít sâu một hơi: “Anh phải tin tôi, đêm nay, không đi đâu cả, lấy hết tiền kiếm được ra”

“Là muốn làm gì?” Nghe thấy Trương Thác nhắc đến tiền, Thôi Lập có chút do dự, nhưng lập tức nói tiếp: “Trương huynh đệ có phải cậu có khó khăn gì không, tiền ấy à, hôm nay kiếm lời được một ngàn sáu trăm kim tệ, tất cả anh đều không cần, đều cho cậu hết, anh vẫn còn có một ít, cũng đều cho cậu”

Trương Thác xua tay: “Thôi đại ca, tôi không cần số tiền đó, bây giờ chúng ta cầm số tiền đó tới đồn lương thực”

“Đồn lương thực?” Thôi Lập cả kinh, sau đó cười nói: “Trương huynh đệ, chúng ta tới đồn lương thực gì chứ, ai cũng có thể nhìn ra, giá lương thực thành Đông Phương đột nhiên tăng cao, đó là nhà họ Đông Phương đang nhằm vào nhà họ Sở, không có liên quan gì tới chúng ta cả, bây giờ chúng ta mua lương thực, vẫn là giá gốc”

“Giá gốc về giá gốc, nhưng cũng xem xem có phải anh vẫn còn có thể mua được hay không” Trương Thác lên tiếng: “Hôm nay tôi tìm hiểu được một tin tức, yêu thú Yêu Cốc đã ra ngoài rồi, có thể là sắp bao vây thành phố, một khi bao vây thành phố, toàn bộ vườn ruộng ngoài thành phố đều gặp nạn, đến lúc đó chỉ sợ sẽ có không ít người ùa vào bên trong thành phố, anh muốn mua lương thực, chỉ sợ cũng không có ai bán”

“Bao vây thành phố!” sắc mặt Thôi Lập thay đổi, anh ta thân là dân bản địa, đương nhiên cũng biết, yêu thú bao vây thành phố đại biểu cho điều gì, anh ta cũng đã trải qua hai lần, núi xác biển máu ngoài thành phố, bên trong thành phố là tiếng khóc lóc vang vọng, mỗi một lần yêu thú bao vây thành phố, đều sẽ có thương vọng nặng nề.

“Đúng!” Trương Thác gật đầu, hơn nữa còn dùng một loại giọng điệu chắc chắn nói với Thôi Lập: “Lúc này, chắc chắn là mọi người sắp tới rồi!”

“Vậy thì còn chờ gì nữa, đi thôi đi thôi chú em, không uống rượu nữa, đồn lương thực quan trọng hơn!” Thôi Lập lập tức trở nên nôn nóng, anh ta phân công cấp dưới mình đi mua lương.

Nhưng mà, nếu nhà thám hiểm kia có thể nói cho Trương Thác tin tức yêu thú sắp bao vây thành phố, vậy cũng có thể nói cho người khác.

Cấp dưới Thôi Lập phái đi, không có một ai có thể mua được lương thực mang về, các kho lúa lớn, tất cả đều không bán, Thôi Lập thấy vậy, cũng hiếu, Trương Ức Thùy huynh đệ này của mình, cũng không phải là bắn tên không có đích.

“Đại ca, chúng tôi tìm hiểu được một kho lương thực tư nhân còn rất nhiều, chỉ là giá cả đắt gấp đôi bình thường”

“Năm lần cũng phải mua!” Thôi Lập quát lên: “Sắp bị yêu thú bao vây thành phố rồi, chỗ lương này còn quý hơn mạng!

Các cậu mau đi đi! Không, đích thân tôi đi! Trương huynh đệ, chúng ta cùng đi một chuyến”

Thành Đông Phương, cửa nhà họ Sở.