Con Rể Quyền Quý

Chương 1715




Chương 1715:

“Này, ánh mắt của cậu như vậy là muốn làm gì hả?” Ma Y đi đến bên cạnh Trương Thác, thấp giọng nói: “Không phải là cậu muốn vào xem thử một chút đó chứ?”

“Chẳng thế thì sao?” Trương Thác hỏi ngược lại một câu.

Ma Y đặt tay lên vai Trương Thác: “Hiếu kỳ sẽ hại chết mèo, mèo có chín cái mạng, nhưng cậu thì chỉ có một cái”

Trương Thác bỗng nhiên lại nở nụ cười: “Mạng của tôi so với mạng của mèo kiên cường hơn nhiều.”

Trương Thác nói xong, dứt khoát đi thẳng vào sâu trong rừng rậm.

“Anh không thể đi” Andre đưa tay ngăn cả Trương Thác lại: Hoàn cảnh ở nơi này anh cũng đã nhìn thấy rồi đó, nói thật cho anh biết bây giờ chúng ta đang ở trong một không gian chỉ cách một trăn mét so với dưới lòng đất, đất ở phía trên đã vô cùng lỏng lẻo, nói cũng không khoa trương chính là nếu như phía dưới xảy ra chuyện gì thì rất có thể sẽ ảnh hưởng đến thế giới, nơi này kết nối với một vũ trụ nhỏ không rõ tên, ở nơi đó có vô số thí nghiệm hung ác, một khi đã ảnh hưởng đến thế giới hiện tại thì trách nhiệm đó cũng không phải là việc mà anh hoặc tôi có thể gánh chịu được”

“Vậy thì sao?” Trương Thác nhún vai: “Anh muốn tôi nói ra bí mật của mười tám tầng địa ngục?”

“Không sai.” Andre lên tiếng: “Tuy rằng những người bị nhốt trong địa ngục chỉ toàn là hạng người hung ác, nhưng bọn họ cũng có sức mạnh rất to lớn, nếu chúng ta có thể điều khiển được bọn họ thì sẽ có thể dễ dàng diệt sạch được những vật thể thí nghiệm, đến lúc xong việc thì chúng ta lại nhốt bọn họ trở về chỗ cũ cũng sẽ không có ảnh hưởng gì”

“Ha ha” Trương Thác cười khẽ một tiếng: “Tôi nói này đại nhân Kiểm Soát Sử Andre, hai chúng ta có thù hay không? “

Andre sửng sốt, không hiểu vì sao Trương Thác lại hỏi như vậy, anh ta lắc đầu: “Không có”

“Vậy có oán không?”

“Cũng không có.”

“Nếu tôi và anh không thù không oán thì vì sao anh lại phải nói với tôi một cái ý kiến vô cùng ngu ngốc như vậy hả?”

Trương Huyền chớp chớp mắt, trong ánh mắt chứa đầy sự tò mò: “Đem những người đó nhốt lại vào địa ngục, sao anh lại có thể không biết xấu hổ mà nói ra những lời ngụy biện đó được hay vậy?”

“Những người đó cụ thể phải xử lý như thế nào, trong hội sẽ tiến hành bàn bạc lại, nhưng bây giờ giải quyết chuyện trước mắt mới là vấn đề quan trọng nhất không phải hay sao?”

Andre khuyên nhủ: “Cho dù sau này sẽ thật sự xảy ra chuyện gì thì cùng lắm cũng chỉ là nhân loại chúng ta tranh giành lẫn nhau, chứ không phải là đứng nhìn những quái vật này hoành hành!”

“Vậy thì Kiểm Soát Sử đại nhân, anh chỉ cần hi vọng tôi sẽ không chết là tốt rồi” Trương Thác mỉm cười, sau đó chợt chuyển mình một cái, cả người phóng vọt về phía bên trong rừng rậm.

“Anh!” Hai người đi theo Andre nhất thời cả kinh, nhấc chân lên muốn đuổi theo.

“Đừng đuổi theo, tiểu tử này chính là cố ý không muốn nói với chúng ta những chuyện kia, trốn tránh chúng ta” Sắc mặt của Andre vô cùng khó coi nhìn chằm chằm bóng lưng của Trương Thác đang lao vút đi: “Hiện tại bí mật về địa ngục phải dựa vào anh ta là chủ yếu, anh ta biết một khi đã nói ra những chuyện này thì anh ta sẽ không thể nào sống sót ra được khỏi đây, đơn giản là đang muốn đánh chiến lâu dài với chúng ta, có điều nếu anh ta đã muốn chơi thì cứ để cho anh ta chơi, để tôi xem anh ta ở trong cái địa ngục như thế này thì sẽ có thể chống đỡ được bao lâu! “

Lúc Andre nói chuyện cũng không hề kiêng dè khi có Ma Y đứng ở một bên.

Ma Y lắc đầu, không lên tiếng, những gì mà bà có thể làm được cũng đều đã làm hết, hiện tại những bí mật mà Trương Thác lại đang nắm giữ nhất định sẽ làm cho toàn bộ Hội Thần Ẩn phát điên lên mất, nếu như Hội Thần Ẩn thật sự muốn động đến Trương Thác thì đừng nói đến Ma Y, cho dù Sở Thanh có tới giúp thì cũng không thể bảo vệ được Trương Thác, hiện tại Trương Thác cũng chỉ có thể dựa vào chính bản thân anh.

Trương Thác chạy vào trong rừng rậm, trong lòng anh đang nghĩ nếu thật sự giống như lời của Andre nói, vậy thì Trương Thác chắc chắn sẽ không dám trở về cùng với Andre, anh chắc chắn một điều là nếu bây giờ mình không chạy, vậy thì sau này tuyệt đối cũng sẽ không thể chạy thoát.

Hội Thần Ẩn vẫn luôn nhìn chăm chằm vào anh, muốn biết được bí mật ở mười tám tầng địa ngục, nhưng bí mật đó rốt cuộc là bao gồm những chuyện gì thì trong lòng của Trương Thác là rõ ràng nhất, đây hoàn toàn là những chuyện do anh bịa đặt! Anh lựa chọn đến Hội Thần Ẩn cũng là hành động bất đắc dĩ, nếu như anh không đến, đầu tiên không nói đến việc người của nhà họ Lâm có thể bị lọt vào tay của Hội Thần Ẩn hay không, chỉ dựa vào việc đảo Ánh Sáng được xây dựng bên cạnh nhà giam của địa ngục thôi là đã có thể chắc chắn sẽ phải đối mặt với thảm họa diệt vong rồi!

Vì thế nên chuyến này Trương Thác nhất định phải đi!