Con Rể Quyền Quý

Chương 1686




Chương 1686:

Lâm Thuỳ Hân sải bước đến trước cửa khách sạn.

Nhà chức trách địa phương của Châu Xuyên cũng ra mặt, đối với nhà chức trách địa phương mà nói, nhà họ Lâm chính là đại diện cho thành tích chính trị của họ, sản nghiệp đầu tư của nhà họ Lâm trực tiếp kích thích sức tiêu thụ của nền kinh tế tại thành phố Châu Xuyên, một doanh nghiệp như thế cho dù đặt ở thành phố nào cũng có thể nói là vô cùng lẫy lừng.

Một dãy pháo đang nổ tưng bừng ngay trước cửa, tô điểm thêm phần náo nhiệt cho mùa Tết đang đến gần. Lâm Thuỳ Hân sải bước đi đến trước cửa khách sạn, người phụ trách của khách sạn bưng một chiếc mâm màu đỏ đến, một lớp ruy băng màu đỏ được đặt trên đó.

Mười mấy phóng viên đều đến đây, tiếng lá chắn sáng của những chiếc máy ảnh liên tục vang lên.

Nhà chức trách thành phố Châu Xuyên đang đứng cùng Lâm Thuỳ Hân, trước mặt họ là dải ruy băng màu đỏ, hai người cùng nhấc dải băng đỏ trên khay để lộ ra chiếc kéo được làm hoàn toàn bằng vàng, mỗi người cầm lấy một cây kéo và nhìn về hướng ống kính, sau đó liền cắt đứt dải băng đỏ trước mặt, nghi thức cắt băng khánh thành chính thức kết thúc.

Nơi nơi đều vang lên tiếng pháo hoa, tiếng võ tay của mọi người, sau khi Lâm Thuỳ Hân lên bục phát biểu đôi lời thì lễ nghi chính thức kết thúc.

Trong những ngày trở về từ Đô Thành, những buổi lễ khai trương mà Lâm Thuỳ Hân tham gia thật sự quá nhiều, đối với những người khác, lễ nghi khánh thành phải thật trịnh trọng, hoành tráng, nhưng lại kết thúc một cách nhanh chóng đối với Lâm Thuỳ Hân.

Lễ nghi khánh thành vừa xong, tất cả khách mời đều được mời vào trong khách sạn dùng bữa.

Lâm Thuỳ Hân quàng lấy tay của Trương Thác và nói: “Ông xã, anh có muốn quan tham bếp sau không? Đó đều là những đầu bếp nổi tiếng do em đích thân mời đến, tiện thể làm công việc chỉ đạo”

Hai người vừa tươi cười vừa trò chuyện đi đến bếp sau.

Đầu bếp là do Lâm Thuỳ Hân mời từ ngoài về, đầu bếp đó còn dẫn theo cả đội ngũ nhân viên bếp tới.

Trương Thác đi theo Lâm Thuỳ Hân vào trong bếp sau, đập vào mắt là những trang thiết bị nấu ăn mới nhất, hiện đại nhất, các nhân viên phụ bếp đều là những người có kinh nghiệm lão làng, mười sáu bếp lò đồng thời hoạt động, hương thơm toả ra ngào ngạt.

Vị bếp chính đội chiếc nón màu vàng đang qua lại tuần tra chất lượng sau bếp.

“Ông xã, thế nào, không tồi chứ?” Lâm Thuỳ Hân cười híp mắt và nói với Trương Thác.

“Cũng được” Trương Thác gật đầu: “Họ chuyên về các món ăn Quảng Đông, lại du nhập với khẩu vị ở đây của chúng †a, các món ăn đều được gia tăng nguyên liệu phong phú, không ngoài ý muốn, hương vị của những món ăn này đều tuyệt đối nhất trí nhận được lời khen ngợi”

Vị giám đốc khách sạn đang đi theo sau hai người liền nói: “Anh Trương, trong khoảng thời gian này, chúng tôi đã mời tổng cộng 500 người dân địa phương miễn phí thử những món ăn này, chẳng những đạt được sự kết hợp của những ưu điểm của hai nơi mà còn có thể phát huy tối đa ưu điểm đó”

Trương Thác gật đầu: “Lợi thế toàn diện đều khá tốt”

Lời nói của Trương Thác vừa dứt, vị bếp chính liền sải bước qua đây: “Tổng giám đốc Lâm đến đây thật sự là niềm vinh hạnh đối với bếp sau chúng tôi, đúng rồi tổng giám đốc Lâm, hôm nay vừa đúng lúc tôi muốn nói một chuyện với cô.”

“Đầu bếp Ngô xin nói”

“Tổng giám đốc Lâm, chỉ phí mà trước đó chúng ta đã định phải tăng một ít” Ánh nhìn khó hiểu của đầu bếp Ngô nhìn sang Lâm Thuỳ Hân.

Lâm Thuỳ Hân khẽ cau mày: “Tăng cao chỉ phí? Đầu bếp Ngô, chẳng phải trước đó chúng ta đã nói rõ rồi sao, ký hợp đồng với cả đội bếp với mức giá ba tỷ một tháng, chẳng lẽ đầu bếp Ngô, ông cảm thấy sư đãi ngộ này vẫn chưa đủ tốt sao?”

Chi phí ba tỷ một tháng bao thầu cả đội bếp, có tổng cộng mười tám đầu bếp ở đây, đây tuyệt đối là đãi ngộ khá cao cho tất cả đầu bếp ở đây.

Đầu bếp Ngô liền xua tay: “Tổng giám đốc, không phải nói đãi ngộ ở đây không tốt, mà là vấn đề chỉ phí đầu vào, cậu Tôn, cậu đem tờ hoá đơn hôm nay qua đây cho tổng giám đốc Lâm xem”

Anh Tôn phụ trách khâu thu mua của bếp, anh ta vừa nghe thấy bếp chính gọi mình liền nhanh chóng lấy một xấp hoá đơn dày cộm đặt trước mặt Lâm Thuỳ Hân.