Con Rể Quyền Quý

Chương 1616




Chương 1616:

Vị Lai dừng một chút, tiếp tục nói: “Năng lượng trong tinh thể lửa so với chứa trong linh thạch cưồng bạo hơn, có tính xâm lược hơn, thuộc tính xâm lược này giống như bệnh truyền nhiễm, sau khi tiến vào trong cơ thể lão đại thì bắt đầu tùy ý khuếch tán, nhưng loại khuếch tán này cũng không ảnh hưởng đến các chức năng trong thân thể lão đại, chỉ là xâm chiếm năng lượng thuộc về linh thạch trong cơ thể lão đại, khi loại virus này xâm lấn toàn bộ năng lượng linh thạch trong cơ thể lão đại, lão đại sẽ mất khống chế và bắt đầu tàn bạo. Dưới sự tàn bạo, người không có lý trí, giống như một người lần đầu tiên đánh nhau, căn bản anh ấy không nhớ rõ lúc nào mình ra quyền, lúc nào đá chân, trong đầu trống rỗng, lão đại cũng sẽ như vậy. Nói cách khác, đây là một loại mộng du dị dạng, dưới tình huống như vậy, ý thức sẽ tiến vào trạng thái ngủ say, tất cả động tác đều là do tiềm thức mang đến”

“Cho nên, ý của anh là, lão đại luyện công đến mức tẩu hỏa nhập ma hả?” Sắc mặt Alex có chút khó hiểu, anh ta thích Viêm Hạ, cũng xem qua rất nhiều phim truyền hình võ hiệp và tiểu thuyết, phim truyền hình thường xuyên diễn người luyện công tẩu hỏa nhập ma, đến nỗi lục thân không nhận, nhưng dù sao kia cũng chỉ là phim truyền hình.

“Có thể lý giải như thế” Vị Lai gật đầu. “Bạch Trình khoảng thời gian trước cũng từng có tình trạng như vậy, chỉ là không nghiêm trọng như lão đại mà thôi, tôi cho rằng, tất cả nguyên nhân đều là do áp lực tinh thần quá lớn, dẫn tới nhân tính hỏng mất, vừa mới hồi phục, lúc nhắc tới hai chữ thị tộc thì lão đại hoàn toàn bộc phát sự bạo tàn ra, ở trong lòng lão đại, chưa từng buông bỏ được tảng đá này, hiện tại anh ấy sinh hoạt nhìn thì trông bình tính, kỳ thật so với trước kia còn chịu áp lực nhiều hơn, rốt cuộc khi đó chúng ta hiểu tận gốc rễ kẻ địch, mà thị tộc đối với chúng ta mà nói, lại giống như một cái mê cung, không biết rõ các thứ mới càng khiến cho người ta sợ hãi hơn”

Bạch Trình nghe xong, hơi ngây người, sau đó thở dài một tiếng.

Những người còn lại cũng đều lộ vẻ mặt tự trách, Trương Thác chịu áp lực lớn như thế, bọn họ làm vương giả Đảo.

Ánh Sáng lại không thể giúp một chút ích nào, điều này khiến cho bọn họ cảm thấy cực kỳ bất lực.

Mọi người hàng ghế nhìn Trương Thác đang hôn mê, không ai nói câu nào.

Tình cảm giữa bọn họ, sớm đã vượt qua tình anh em. Bây giờ thân thể Trương Thác lại gặp tình trạng như vậy, bọn họ đều không dễ chịu gì.

“Được rồi, tất cả không cần tang thương như vậy” Ba Tư là người lớn tuổi nhất trong đám, trước hết anh ta phải điều chỉnh cảm xúc của bản thân: “Mấy đứa trẻ các cậu, tuổi chưa lớn. Chuyện giữ trong lòng mỗi lúc một nhiều, không muốn làm phiền người khác”

Vị Lai nói: “Đối với bệnh tình thân thể của lão đại, tôi đã tìm được cách giải quyết, cũng có một chút lạc quan. Vốn là định chờ mọi thứ hoàn toàn chắc chắn rồi sẽ nói với lão đại, có điều sau chuyện hôm nay, tôi sợ sau khi lão đại tỉnh dậy sẽ không nhớ gì nữa. Khi anh ấy tức giận, ý thức chính của anh ấy sẽ đi vào trạng thái ngủ. Chúng ta phải thống nhất cách giải quyết, chuyện đáng sợ nhất là chính lão đại biết được”

“Chúng tôi hiểu rồi”

Bạch Trình đáp: “Chuyện này trước tiên cứ giấu lão đại đã, ngày mai bảo với lão đại răng anh ấy đã uống quá nhiều là được. Mọi người chú ý một chút, sau khi chuyện này kết thúc, chúng ta phải tập luyện chăm chỉ, không thể để lão đại một mình gánh vác mọi chuyện được”

“Cái con người này” Nguyệt Thần nhìn chằm chằm Trương Thác, thở dài: “Bên ngoài thì luôn tỏ ra thờ ơ bình thản, nhưng thật ra lại rất có trách nhiệm. Chỉ là luôn thiếu cảm giác an toàn, trước mặt người ngoài thì cư xử rất lạnh lùng. Người nào đối xử với anh ta tốt một chút, có lẽ anh ta sẽ nhớ cả đời”

“Haiz…” Alex cũng lắc lắc đầu: “Lão đại trọng tình trọng nghĩa. Nhưng chuyện của Tăng Thiên Á và những việc Lữ Minh Triều làm lúc đầu đã để lại bóng đen trong lòng lão đại. Mọi người không để ý rằng sau sự việc đó của Lữ Minh Triều, lão đại rất ít kết giao bạn bè sao?

Hành động cũng ngày càng tàn nhẫn hơn. Chỉ đến khi cưới chị dâu, hành vi của anh ấy cũng kiềm chế lại không ít” Locke gật đầu.

“Trước tiên cần giải quyết vấn đề trước mắt đã, Ferreth, công việc ngày mai đều sắp xếp ổn thoả rồi chứ?”

Ferreth trả lời: “Ổn hết rồi, ngày mai chúng ta cùng qua đó là được. Phải rồi, có vài thám tử tư đang quan sát chúng ta, muốn giết không?”

“Không cần” Y Trác Nhĩ trả lời: “Mấy con chó, con mèo đó, đều là do đối thủ cạnh tranh của chị dâu thuê tới, không cần để ý bọn họ, cứ để họ soi mói.

Nếu bây giờ giết họ, chắc chắn sẽ làm người ta chú ý hơn. Hơn nữa lão đại đã có thoả thuận với cục số chín rồi. Chúng ta tốt nhất là không nên tuỳ tiện làm việc, chuyện Lữ Minh Triều quan trọng hơn”

Ba Tư nói: “Vậy thì mọi người nghỉ ngơi trước đi, Ferreth cậu sắp xếp mọi chuyện ổn thoả chút, ngày mai chúng ta đi gặp một người bạn cũ”

“Hiểu rồi”