Con Rể Quyền Quý

Chương 154-155




Chương 154

Chàng trai đc ý, hẳn phát hiện thằng ranh nghèo hèn này còn kinh khủng hơn cả mình tưởng tượng. Mình vốn chỉ muốn hù doạ một chút, ném chút tiền ra để người đẹp biết mình giàu thế nào, lại châm chọc thäng nhóc này không có tiền. Bây giờ thäng nhóc nghèo hèn này còn chủ động ăn vạ với mình, chẳng phải càng khiến người ta xem thường hơn sao!

©€ó người đã báo cảnh sát về chuyện xảy ra, cảnh sát giao thông cũng lập tức tới hiện trường.

Bị cảnh sắt trừ sáu điểm bằng lái và phạt hai trăm, chàng trai hoàn toàn chẳng để tâm Cái hãn muốn làm bây giờ chính là cố hết sức khoe khoang, sau khi xử lý xong chuyện thì xin số điện thoại của người đẹp.

Đối mặt với loại sự bình thường cảnh sát giao thông đều sẽ hỏi đương sự muốn xử lý thế nào, chuyện không tạo thành thương vong thế này đều là tự bàn bạc xem bồi thường ra sao.

“Nhân viên cảnh sát, tôi chỉ đụng trúng xe đạp của thằng nhóc này mà thôi, đền cậu †a mười lăm nghìn mà cậu ta còn cảm thấy.

không đủ, cái này chẳng phải là cố ý đòi tiền hay sao” Chàng trai khoanh tay tựa lên cửa xe, rõ ràng hắn là bên sai, nhưng bây giờ nhìn qua chẳng khác nào bên có lý cả.

“Mười lăm nghìn?” Cảnh sát giao thông nhìn thoáng qua chiếc xe đạp ngã xuống bên đường, nói với Trương Thác: “Anh à, mười lăm nghìn đã cao hơn thiệt hại của anh rất nhiều rồi, theo thủ tục bình thường, đối phương chỉ cần đền theo giá là được”

“Vậy để anh ta bồi thường theo giá đi”

Trương Thác phất tay: “Có lẽ bên cảnh sát giao thông các anh có nhân viên giám định thiệt hại chuyên nghiệp nhỉ? Gọi người đó tới đây”

“Ha ha hai Chỉ với chiếc xe đạp này của cậu còn muốn giám định thiệt hại?” Chàng trai cười to ra tiếng: “Tôi cho cậu mười lăm nghìn đủ để mua mấy chục chiếc rồi!”

“Đúng thế, cậu nhóc, tìm nhân viên giám định thiệt hại gì chứ, căm tiền đi đi” Người vây xem khuyên nhủ.

Nhân viên cảnh sát cũng nói: “Anh à, tôi cho rằng chuyện này không lớn không nhỏ, nếu tìm nhân viên giám định thiệt hại, tiền bồi thường có thể sẽ không đến mười lãm nghìn đâu”

“Chúng tôi cũng không cần tiền, chỉ muốn một câu xin lỗi của anh ta mà thôi!” Lâm Ngữ Lam vẫn luôn không nói gì lên tiếng.

Trong mắt cô, mười lăm nghìn chẳng là cái gì cả, cô cũng bị chàng trai này làm nổi giận, rõ ràng vượt đèn đỏ suýt chút đụng trúng người ta, còn ra vẻ có lý.

“Người đẹp, em muốn xin lỗi cũng được, cho anh cách liên lạc đi, mỗi ngày anh đều xin lỗi với em có được không?” Chàng trai vui vẻ nhìn Lâm Ngữ Lam.

Lâm Ngữ Lam quay đầu đi, không thèm nhìn chàng trai một cái.

“Nhân viên cảnh sát, tôi là người trong cuộc, bây giờ muốn tìm nhân viên giám định thiệt hại, anh gọi người đi” Trương.

Thác đi đến một bên nâng chiếc xe đạp của mình dậy, nhìn mấy lần, có hai thanh ngang trên xe bị đụng gấy hoàn toàn.

“Cậu nhóc, tìm nhân viên giám định thiệt hại gì chứ, chiếc xe này của cậu cũng không bị sao, mau lấy tiền rồi chạy đi thôi”

Một người già bên cạnh thấy Trương Thác như thế cũng nôn nóng, trong mắt ông anh thật sự là một thằng ngốc, không biết linh hoạt Cảnh sát gật đầu, nghiêm túc nói: “Anh à, tôi phải nhắc nhở anh, sau khi nhân viên giám định thiệt hại có mặt, thiệt hại của sự cố lần này sẽ bồi thường hết dựa theo đánh giá của nhân viên giám định, mười lăm nghìn tệ đối phương lấy ra không ở trong.

“Tôi hiểu, gọi người đi”

Thấy Trương Thác kiên trì như thế, cảnh sát giao thông không nói gì nữa, gọi điện thoại cho nhân viên giám định tới.

Chàng trai hừ lạnh một tiếng.

Chẳng mấy chốc, nhân viên giám định thiệt hại đã tới hiện trường, chỉ nhìn vài lần đã đưa ra kết luận, nói với Trương Thác: “Chào anh, chiếc xe này của anh, giá bán lại trên thị trường cũng chỉ có ba trăm tệ, khi nãy tôi xem qua nó cơ bản không bị hư hỏng gì, chỉ bị cong hai thanh ngang, số tiên bồi thường chỉ khoảng một trăm tệ thôi Nghe thấy lời của nhân viên, chàng trai lại cười to ra tiếng: “Ranh con, một trăm tệ! Ha ha ha, mười lăm nghìn cho cậu không lấy, lại lấy một trăm tệ!”

Người xem bên cạnh đều tỏ vẻ tiếc nuối, mười lãm nghìn lại không lấy, lấy một trăm tệ? Không phải đầu óc có vấn đề sao!

Cảnh sát giao thông nghe xong, nói với Trương Thác: “Anh à, giá cả thiệt hại đã được giám định ra rồi, bây giờ bồi thường sự cố sẽ được trả đúng theo giá thiệt hại”

“Giá này không đúng” Trương Thác lắc đầu.

“Không đúng? Ranh con, cậu muốn bao nhiêu tiền? Tôi cho cậu một triệu cậu cảm thấy có đủ không!” Chàng trai tỏ vẻ không vui Ngay cả cảnh sát giao thông cũng nhíu mày, bây giờ anh ta cho räng rất có thể là Trương Thác đang ăn vạ.

Trương Thác nhìn chằm chằm chàng trai một cái rồi quay qua nói với nhân viên giám định: “Tôi đề nghị anh lấy điện thoại ra lên trang web bảo hiểm chính thức của Hoa Hạ tra thứ đứng thứ bảy trong bảng bảo hiểm giá trên trời thử xem, sau đó lại giám định thiệt hại lần nữa”

Nhân viên giám định thiệt hại tỏ vẻ nghi ngờ, anh ta biết trên trang web bảo hiểm chính thức của Hoa Hạ có tổng cộng mười phiếu bảo hiểm giá trên trời, mức bảo hiểm của mười thứ kia thấp nhất cũng tới một tỷ!

Thứ nào cũng là đồ vô cùng quý giá trên toàn thế giới Trương Thác thấy nhân viên giám định vẫn không lấy điện thoại ra thì nhắc nhở: “Phiền tra thử xem sao”

Nhân viên giám định khó hiểu lấy điện thoại ra, mở trang web, bấm vào trong bảo hiểm giá trên trời. Khi anh ta nhìn thấy phiếu bảo hiểm đứng thứ bảy, vẻ mặt lập tức trở nên đặc sắc.

Rõ ràng thứ xếp thứ bảy trong bảo hiểm giá trên trời là một chiếc xe đạp kiểu cũ, hình dáng của nó giống như đúc chiếc xe xảy ra sự cố bây giờ!

Nhân viên giám định mở phiếu bảo hiểm nhìn cẩn thận một lượt, lại ngẩng đầu nhìn Trương Thác, sau khi xem xong, anh ta há †o miệng, Xe đạp được đánh bóng hoàn toàn bằng tay của bậc thầy thủ công cao cấp thế giới Sherba. Cả thân xe đều làm ra từ một loại kim loại hiếm tên là Rhodium, giá của kim loại này cao gấp ba Platinum, một gam đã có giá nghìn tệ, trong phi thuyền của ngành hàng không cũng sẽ sử dụng loại kim loại này.

Lúc đó chiếc xe đạp này được làm ra được đấu với giá một tỷ tám đô la Mỹ, là hàng xa tỉ một trăm phần trăm. Chỉ với mức giá làm thủ tục bảo hiểm ở Hoa Hạ đã lên đến mười triệu tệ!

Nhân viên giám định khó khăn dời mắt khỏi điện thoại, nhìn chằm chăm chiếc xe đạp trước mắt, hơi khó tin nói: “Anh à, ý của anh là, chiếc xe này..”

“Đây là chứng minh nhân dân của tôi, có lễ bộ các anh có thông tin và ảnh chụp.

tôi khi làm bảo hiểm, bây giờ gọi điện thoại kiểm chứng đi” Trương Thác không nói gì thêm, thứ quý giá thế này, lúc đó cũng đã làm rất nhiều thủ tục, có thể trực tiếp kiểm tra.

Nhân viên giám định không dám chần chừ, vội vàng gọi điện thoại, bắt đầu nói các loại thông tin, chụp ảnh cả chiếc xe xảy ra tai nạn ở trước mặt gửi lên trụ sở chính, đợi câu trả lời Loại phiếu bảo hiểm giá trên trời này, công ty bảo hiểm cũng cực kỳ xem trọng, chỉ không đến mười phút, trụ sở chính đã phản hồi nhân viên giám định. Thông tin trên chứng minh nhân dân Trương Thác cung cấp hoàn toàn ăn khớp với thông tin lúc mua bảo hiểm, ảnh thật sự là cùng một người. Đồng thời, chiếc xe xảy ra tai nạn trước mặt chính là sản phẩm bảo hiểm, tác phẩm nghệ thuật hoàn toàn làm từ kim loại Rhodium bởi bậc thầy Sherba, được bán đấu giá một tỷ tám đô la Mỹ. Giá giám định thiệt hại lần này là bảy mươi tám triệu đô la MỹI Nhìn tin tức trụ sở chính gửi tới trên điện thoại, nhân viên giám định cũng có hơi ngơ ngác.

Một thứ giá trên trời như vậy lại xuất hiện trước mặt mình! Chỉ một chiếc xe đạp đã có giá một tỷ tám đô la Mỹ! Còn tuỳ tiện lái ra đường? Cuộc sống của kẻ có tiền đúng là quá xa hoat

Chương 155

Nhân viên giám định thiệt hại nuốt một ngụm nước miếng, gọi cảnh sát giao thông xử lý sự cố sang một bên.

Hai phút sau, nhân viên cảnh sát cũng mang ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa thán phục nhìn chiếc xe đạp trước mặt, một tỷ tám đô la Mỹ, trời ạ!

Chàng trai lái BMW đứng ở một bên, vẻ mặt mất kiên nhẫn: “Sao rồi nhân viên cảnh sát, xong rồi chứ, tôi còn việc làm ăn những mấy triệu phải bàn đấy”

“Xong rồi, kết quả giám định thiệt hại đã được đưa ra” Cảnh sát giao thông gật đầu, “Vậy bao nhiêu tiền, nói thẳng đi, chút chuyện nhỏ đó mà làm chậm trễ tôi cả nửa ngày”

“Nếu chiếc xe này của anh đã mua bảo hiểm, có thể trừ trong số tiền bảo hiểm của bên chịu trách nhiệm thứ ba. Nếu anh không mua bảo hiểm, tổng cộng anh phải bồi thường thiệt hại cho anh Trương Thác này bảy mươi tám triệu đô la Mỹ” Lúc cảnh sát giao thông nói câu này cũng hơi khó tin, đây là sự thật, chỉ một chiếc xe đạp bị đụng cong hai thanh ngang đã phải đền bảy.

mươi tám triệu đô la Mỹ, người bình thường có táng gia bại sản cũng không đền nổi!

“Cái gì?” Chàng trai nhìn chằm chằm cảnh sát giao thông: “Bảy mươi tám triệu đô la Mỹ, anh nói giỡn với tôi à?”

“Không có nói giỡn, bây giờ tôi chính thức thông báo với anh, số tiên bồi thường lần này là bẩy mươi tám triệu đô la Mỹ, anh có dị nghị gì có thể tố cáo lên toà án địa phương. Bây giờ tôi cần sự phối hợp của anh, giao bằng lái và giấy tờ xe của anh ra, đi cùng với chúng tôi một chuyến”

Cảnh sát giao thông đi thẳng tới buồng lái của chiếc BMW, rút chìa khoá ra.

“Cút đi!” Chàng trai vừa thấy động tác của cảnh sát giao thông lập tức quát máng: “Cảnh sát chết tiệt, mấy người trêu ông à?

Ông đây chỉ đụng trúng một chiếc xe đạp, anh bảo ông đền mấy triệu đô la Mỹ?”

Sắc mặt cảnh sát giao thông trở nên tối tăm, lạnh lùng nói: “Đừng cố tình gây si cả khoản bồi thường chúng tôi đều có căn cứ, bây giờ mời anh đi theo chúng tôi đến Cục Cảnh sát chấp nhận điều tra!”

“Chào anh, đây là phiếu bảo hiểm của chiếc xe đạp anh đụng trúng” Nhân viên giám định cầm điện thoại đứng trước mặt chàng trai: “Nếu anh không tin có thể tự lên mạng kiểm tra, tôi vừa xác nhận với công ty, chiếc xe anh đụng có giá một tỷ tám đô la Mỹ, tất cả hoá đơn, giấy chứng nhận đều sẽ bày ra trước mặt anh rõ như ban ngày, bây giờ xin anh đến Cục Cảnh sát làm ghi chép”

Chàng trai nhìn chăm chăm hình ảnh chiếc xe đạp trên điện thoại, miệng lẩm bẩm, lắc đầu: “Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, sao có thế!”

“Không có gì là không thể cả” Trương Thác nhìn thoáng qua chàng trai: “Tôi đã cho anh cơ hội rồi, là tự anh không biết quý trọng.”

“Đi thôi” Cảnh sát giao thông nắm lấy bả vai chàng trai, dẫn lên xe cảnh sát.

Vẻ mặt đắc ý của chàng trai hoàn toàn biến mất, nếu phiếu bảo hiểm này là thật, vậy lần này mình đâu chỉ đơn giản là gây ra hoạ lớn nữa!

Nếu chỉ là số tiền bồi thường mấy nghìn tệ, cảnh sát giao thông cũng lười đưa chàng trai này đến Cục Cảnh sát làm ghi chép.

Nhưng số tiền bây giờ thật sự quá kinh khủng!

Đừng nói là cảnh sát giao thông kể cả Lâm Ngữ Lam cũng hết cả hồn.

Một tỷ tám đô la Mỹ, số tiền này đã đủ mua mấy cái Tập đoàn Lâm Thị rồi!

Lần này không đợi Lâm Ngữ Lam hỏi, Trương Thác đã chủ động nói: “Eugene , không phải lần trước đã cứu ¡ bèn tuỳ tiện chọn chiếc xe đạp này, lúc đó cũng không ngờ rằng đáng giá như vậy, Chủ tịch Lâm, em sao thế?”

Trương Thác chú ý thấy sắc mặt Lâm Ngữ Lam bây giờ cực kỳ khó coi, cô cũng vô thức đứng xa mình hơn.

“Trương Thác, anh nói thật cho tôi biết, rốt cuộc anh là ai2” Lâm Ngữ Lâm lạnh lùng hỏi, nếu cẩn thận nhìn kỹ, trong đôi mắt cô đã phủ lên một tầng sương mù.

Thái độ của Lâm Ngữ Lam khiến Trương Thác hơi lo lắng: “Chủ tịch Lâm, không phải trước đây tôi đã giải thích với em hết rồi sao”

“Giải thích? Trương Thác, cho dù những gì anh nói đều là thật, chỉ dựa vào giá trị chiếc xe này của anh đã đủ mua mấy tập đoàn Lâm Thị rồi, anh cần gì phải đến nhà họ.

Lâm chúng tôi ở rể, cuối cùng mục đích của anh là gì?” Lâm Ngữ Lam chỉ thấy trong đầu mình rất rối, hôm nay cô cho rằng hình như mình đã tìm được bến đỗ có thể khiến mình không cần gò bó, nhưng đột nhiên phát hiện đây đều là biểu hiện giả đối, Trương Thác hoàn toàn không giống trong tưởng tượng của mình.

Xe đạp một tỷ tám đô la Mỹ! Trên thế giới này, có mấy người có thể lấy ra thứ quý giá như vậy chứ?

“Mục đích của tôi?” Trương Thác đi về phía trước một bước, muốn gần với Lâm Ngữ Lam hơn một chút.

“Nói!” Lâm Ngữ Lam hét to một tiếng.

“Là em” Trương Thác buột miệng nói ra Sau khi nói ra hai chữ là em, cho dù là Trương Thác hay Lâm Ngữ Lam đều sững SỜ.

Trong chốc lát, hai người đều không ai nói gì Đèn lồng bên đường lắc lư qua lại, chiếu rọi lên hai người, Trương Thác cười châm chọc: “Ngay từ đầu anh vào nhà họ Lâm là Vì em, nói ra có lẽ em không tin, lúc trước chúng ta từng gặp nhau. Tuy số lần gặp.

mặt rất ít, nhưng hình bóng của em đã khắc ghi vào tim anh, khiến anh không thể thoát ra được, đúng lúc Lâm Thị tuyển người ở rể, cho nên anh đã đến”

Vẻ mặt Lâm Ngữ Lam liên tục thay đổi, không nói gì Trương Thác nhún vai: “Nói thật, trước giờ anh luôn không biết nên kéo gần khoảng cách với em thế nào, cảm thấy anh và em giống như người của hai thế giới vậy. Em làm việc nghiêm túc, có quy tắc, còn anh thì sao, từ nhỏ không có cha mẹ, không kiêng nể gì cả. Theo lý thuyết, hai người có tính cách như thế sẽ không sinh ra lực hấp dẫn với đối phương, cho dù em có giống như tiên nữ cũng thế. Nhưng càng đến gần em, anh lại càng không dứt ra được, anh..”

“Dừng!” Lâm Ngữ Lam đột nhiên lên tiếng ngất lời Trương Thác: “Trương Thác, không thể không nói, anh hoàn toàn không biết nói lời tình tứ, anh vẫn nên cà lơ phất phơ một chút đi, dáng vẻ thâm tình của anh khiến tôi hơi không quen”

Trương Thác vui vẻ: “Chủ tịch Lâm, em không trách tôi chứ?”

“Trách anh cái gì?” Lâm Ngữ Lam trợn ngược mắt: “Tôi cũng chưa từng hỏi về hoàn cảnh của anh, được rồi, mau về nhà thôi”

“Được, được!” Trương Thác vui vẻ đến liên tục gật đầu, dùng sức bẻ hai thanh ngang bị cong lại, bẻ đến xiêu vẹo nhưng anh cũng không để ý, vỗ lên ghế sau: “Nào, lên xe: Lâm Ngữ Lam cười dịu dàng, đưa tay lau khoé mắt, tiến lên mấy bước rồi ngồi xuống ghế sau.

Trương Thác đạp xe chậm rãi về nhà.

Ánh đèn rực rỡ mới sáng lên, khiến thành phố Ngân Châu phát triển cũng trở nên sầm uất, trên đường lớn xe cộ qua lại, Trương Thác và Lâm Ngữ Lam như một cặp đôi đặc biệt.

Trương Thác vồn nói nhiều nhưng cả đường đều không nói chuyện, lý do rất đơn giản, anh cảm thấy hơi lúng túng. Đúng như Lâm Ngữ Lam nói, anh hoàn toàn không biết nói lời tình tứ, cũng chưa từng nói lời tình tứ gì đó.

Trương Thác ngẫm nghĩ, có lẽ khi nấy mình như thế cũng xem như tỏ tình nhỉ? Nhưng cũng hơi mất mặt rồi đó! Trương Thác thầm suy nghĩ biểu hiện của mình khi nãy trong đầu, chỉ hận không thể tìm cái lỗ chui xuống.

Nếu để người ta biết đường đường là Satan lại gặp khó khăn vì vấn đề tình cảm nam nữ như thế, chắc chắn sẽ kinh ngạc đến rớt rằng.

Trên đường rất ồn ào, có tiếng nói chuyện phiếm của người qua đường, tiếng kèn xe ô tô.

Trong sự ồn ào này, một giọng nói trong trẻo truyền vào tai Trương Thác từ phía sau “Anh muốn theo đuổi tôi thì phải cố gắng đấy, người theo đuổi tôi nhiều lắm!”