Con Rể Quyền Quý

Chương 1260




Chương 1260:





“Hoàn toàn chính xác chuyện này không thể truyền ra ngoài, thậm chí mọi người không thể nói ra chuyện có liên quan tới tung tích của sư đệ” Bạch Giang Nam nói tiếp: “Lần này sư đệ bị nhốt vào trong lồng giam Địa Ngục, từ khi chỗ đó thành lập đến nay, không có người nào bị nhốt vào trong mà có thể đi ra được, nếu như bây giờ để người hội Thần Ẩn biết sư đệ có thể thoát ra khỏi lồng giam kia, thì sẽ phiền phức lớn”





“Đúng vậy” Trương Thác gật đầu, anh nói: “Không chỉ không thể cho người hội Thần Ẩn biết, mà cả thị tộc, thậm chí những thế lực ngầm khác, cũng không thể để cho bọn họ biết tin tức tôi quay trở về, còn nữa nhân cơ hội này đảo Ánh Sáng cũng đừng lộ diện nữa, tạm thời cứ mai danh ẩn tích một thời gian đi, tôi sẽ tìm một địa điểm mới cho mọi người ở đó, mọi người cứ ổn định một thời gian đã tôi sẽ có chỉ thị sau”





Trương Thác nhìn chén rượu trước người, nói: “Lần này, các thế lực ngầm đều đang tìm kiếm thời cơ để luyện khí, đại đa số thị tộc có cảnh giới Ngự Khí trở lên đều chết ở trong hang động rồi, đây là một cơ hội xáo trộn lại tất cả, cũng là cơ hội để các thế lực ngầm có thể bộc phát ra tiềm lực của mình, chuyện của thế giới ngầm không cần quan tâm cứ để bọn họ.





tranh đấu đi, theo như sư huynh nói, nhiều nhất là nửa năm lại đây sẽ có thị tộc ngoi đầu lên, nhìn xem ở trong nửa năm này các thế lực ngầm có thể tranh đấu thành cái dạng gì, có một người luyện được cảnh giới Ngự Khí, thì thế giới này có thêm một người luyện được cảnh giới Ngự Khí vậy thôi.”





Người đang ngồi ở đây đều là những người thông minh, nghe xong lời này, lập tức hiểu rõ ý của Trương Thác.





“Lão đại, anh đây là muốn…”





“Chúng ta căn bản là không biết thị tộc mạnh đến mức nào, chỉ dựa vào chúng ta, căn bản là không có cách nào chống lại thị tộc, hiện tại chúng ta không biết bọn họ muốn làm gì, cũng không có cách nào khống chế, chỉ có thể dự phòng, các thế lực ngầm có thêm một người luyện được cảnh giới Ngự Khí, thì đến lúc đó chúng ta lại có thêm một sức chiến đấu” Trương Thác thở dài nói: “Mọi người phải nhớ kỹ, nếu nửa năm sau lại có thị tộc lộ diện, những người ở dưới cảnh giới Ngự Khí đều là giun dế”





Dưới cảnh giới Ngự Khí đều là giun dế.





Những lời nói của Trương Thác, cứ quanh quẩn trong lòng mọi người, thế giới này sắp biến thiên, sẽ không phải là thế giới trước kia nữa, sự xuất hiện của khí, đã khiến toàn bộ mọi thứ phát sinh một loại biến đổi.





Sau này, không còn là thời đại bên nào nhiều người hơn bên đó thắng, không còn là thời đại dùng súng pháo để tranh giành lẫn nhau, mà là thời đại dùng khí để xếp bậc, cao thủ cảnh giới Ngự Khí sẽ có địa vị cao tương ứng!





Mọi người còn đang trầm tư về lời nói của Trương Thác, đột nhiên tiếng chuông điện thoại di động vang lên.





Hàn Như Ôn cầm điện thoại di động lên: “Alo đúng, tôi đây, vừa mới ra, lập tức đi ngay.”





Hàn Như Ôn nói thêm vài câu với người ở đầu bên kia điện thoại, sau đó lập tức đứng dậy.





“Chị dâu, chị muốn đi đâu sao?” Hải Thần nhìn Hàn Như Ôn, mở miệng hỏi.





Hàn Như Ôn gật đầu nói: “Đúng vậy Lưỡi Đao đang tìm tôi, tôi phải về nhanh”





“Có việc này tôi muốn nói cho em biết” Trương Thác cũng đứng dậy, để Bạch Trình bọn họ uống trước, anh thì mang theo Hàn Như Ôn ra chỗ ăn cơm, đi vào trong phòng khách mà trước đó đã được Trương Thác mở sẵn.





Hàn Như Ôn nhìn căn phòng này chỉ có cô và Trương Thác, trên gương mặt xinh đẹp có một chút đỏ ửng.





Trương Thác vào trong phòng, tắt tất cả đèn trong phòng lại, cả căn phòng đen kịt một mảnh.





Hàn Như Ôn mím môi, ngồi ở mép giường, vừa muốn mở miệng, thì thấy đèn vốn dĩ đã tắt lại sáng lên, lúc này Hàn Như Ôn mới phản ứng lại, hành vi vừa nãy của Trương Thác cũng chỉ là muốn thăm dò xem ở trong phòng này có camera hay không mà thôi.





“Cái này cho em” Trương Thác lấy ra một khối linh thạch lớn bằng một hình lập phương có kích thước là một centimet, giao cho Hàn Như Ôn, hỏi: “Em có biết cái này dùng như thế nào không?”





Hàn Như Ôn nhận lấy khối linh thạch, ở trong hang động cô đã gặp qua linh thạch, cho nên cô biết đây là cái gì, cô lắc đầu với Trương Thác, nói: “Lúc đó em không cầm vật nào có liên quan tới luyện khí.”