Con Rể Quyền Quý

Chương 1184




Chương 1184:





Đột nhiên, một giọng cười điên cuồng từ dưới hố sâu vọng lên.





“Ha ha ha ha! Ha ha ha ha! Một trăm ba mươi bảy năm!





Tròn một một trăm ba mươi bảy năm rồi! Địa ngục này cuối cùng cũng chào đón thành viên mới, mấy vị Thần Phạt Sử của hội Thần Ẩn không xuống đây làm khách sao? Dưới này chúng †ao có rượu ngon của một trăm năm trước đó!”





Sắc mặt của bốn người Thần Phạt Sử đứng ở trên không trung khẽ thay đổi.





Chu Lộc Lam hét lớn: “Không cần, đợi khi nào bọn mày có thể phá vỡ được nhà lao địa ngục này thì hãng bàn đến việc uống rượu cũng không muộn!”





Chu Lộc Lam nói xong lập tức nói với ba người bên cạnh: “Đi thôi!”





Bốn người nhanh chóng chui vào khoang cabin rời đi.





Giọng nói trong hố sâu lại lần nữa vang lên: “Ha ha ha! Ở nhà lao địa ngục này thì làm sao, không dễ gì các vị tới đây một chuyến, không bằng uống một chén hãy đi!”





Đi cùng với âm thanh đó, là một bàn tay đen sì to lớn với chiều dài hơn hai mươi mét, đột nhiên hình thành giữa không trung chộp về phía máy bay.





“Mau! Đi thôi!” Bốn vị Thần Phạt Sử ở trong máy bay nhìn thấy hai bàn tay to hình thành ở phía sau, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi.





Máy bay phun ra một luồng khí lưu cuồng bạo, nháy mắt sắp bị một bàn tay to bắt lấy, nó đột nhiên lao ra ngoài.





Bốn vị Thần Phạt Sử thở phào một hơi, lúc này sau lưng bọn họ đều ướt đẫm mồ hôi lạnh.





“Đó rốt cuộc là loại quái vật nào! Khí tức của nó thế mà có thể phá hủy được nhà lao!”





“Ít nhất, gã cũng là một cường giả đạt tới cảnh giới Phụ Thần rồi, bên trong đại lao này đều là quái vật, ít tuổi nhất cũng phải một trăm năm mươi tuổi! Lâu như vậy còn không chết, bọn họ ngoài tu luyện ra cũng không làm việc gì khác!”





“Xem ra lần này Trương Thác chết không có chỗ chôn rồi!” Chu Lộc Lam nhìn về phía bàn tay to đen sì ở đằng sau đang dần dần biến mất, trên mặt hiện lên một nụ cười mãn nguyện.





“Đã vậy, chúng ta đi tiếp quản đảo Ánh Sáng thôi, theo thông tin mà tôi nhận được, đây là vùng đất linh khí đồi dào”





Trên mặt của bốn vị Thần Phạt Sử đều nở nụ cười đạt được mục đích.





Lúc này, đại chiến với Chúc thị đã qua một ngày.





Ở trên đảo Ánh Sáng, linh khí như có thực chất của nó, nếu như ở đây hít thở thì sẽ có cảm giác như cả người đều thông suốt, trên đảo tụ tập rất nhiều người, Địa Ngục Hành Giả rải rác ở khắp mọi nơi trên thế giới thì đều được Pease mời về đây.





Bạch Trình cùng Vị Lai chờ đợi vua của đảo Ánh Sáng, toàn bộ đều đứng về phía hòn đảo với vẻ mặt nghiêm trang.





“Làm sao vậy?” Đại trưởng lão nhìn thấy trên đảo đột nhiên xuất hiện nhiều người như vậy, biểu hiện của Bạch Trình và những người khác đều không ổn.





Bạch Trình nhìn về phía xa, nói Xung quanh đảo Ánh Sáng dày đặc từng con tàu chiến dừng lại đây, tất cả đều căng nòng súng, sẵn sàng tuyên chiến bất cứ lúc nào.





Quả nhiên là có chuyện”





Trong tay Hải Thần cầm thanh chủy thủ màu lam, đứng ở ngoài cùng của chiến hạm, vẻ mặt cũng đông cứng lại.





“Lần này mấy người bất ngờ tập kích Chúc thị là có chuyện gì xảy ra sao?” Đại trưởng lão suy đoán nói.





“Không rõ” Bạch Trình lắc đầu, nói: “Nhưng điều chắc chắn bây giờ là lão đại đã gặp chuyện rt “Tiểu Trương!” Đại trưởng lão giật mình, ông đã sớm nhìn ra, Trương Thác là linh hôn của hòn đảo này, thế mà bây giờ đây Trương Thác lại xảy ra chuyện.