Con Rể Là Thần Y

Chương 47




“Lý Vân Ba?”

Lâm Thần có ấn tượng rất sâu đậm về người này. Trước đây Lâm Thần đã từng gặp mặt anh ta một lần trong buổi tụ tập bạn học của Lâm Dĩnh, lúc đó Lý Vân Ba còn đề nghị Lâm Thần, mong có thể cùng hợp tác với anh.

“Tại sao lại là anh ta?” Kim Kiệt nhắc đến Lý Vân Ba trái lại lại gợi lên hứng thú của Lâm Thần, dù sao thì nhà họ Lý cũng là một trong những kẻ thù của nhà họ Lâm, Lý Vân Ba là cậu ba nhà họ Lý nên tự nhiên cũng là đối tượng chú ý trọng điểm của Lâm Thần.

Kim Kiệt phía bên kia điện thoại yên lặng một hồi rồi mới đáp lại: “Nói ra cũng khá là thú vị. Trước đây Lý Vân Ba từng đến tìm tôi một lần, nói là có một dự án muốn hợp tác với tôi, nhưng lúc đó tôi đã từ chối cậu ta, sau này nghĩ lại, chắc đây chính là lý do cậu ta hạ độc tôi đi…….”

“Chỉ như vậy?” Lâm Thần không thể không nghi ngờ tính chân thực trong những lời mà Kim Kiệt nói: “Người ông từ chối trong một ngày không phải mười người thì cũng tám người, sao ông có thể xác định được chuyện này là do Lý Vân Ba làm ra chứ? Nếu không có chứng cứ xác thực thì phán đoán này thực có hơi buồn cười!”

Kim Kiệt cũng biết nếu không có chứng cứ thì những lời ông nói này cũng không có chút căn cứ gì cả, nhưng ông cũng không phải một người tùy hứng, ông nhanh chóng đưa ra chứng cứ xác thực, đó cũng chính là manh mối mà ông ấy nói đến.

“Cậu cũng biết tôi là hội trưởng của Hiệp hội Y Dược tỉnh chúng ta, khoảng thời gian trước tôi phát hiện Lý Vân Ba đã đi gặp Lôi Thành….. À, chính là viện trưởng bệnh viện số một tỉnh, tôi với Lôi Thành cũng coi như có chút qua lại, tôi nói bóng nói gió mới hỏi ra được mục đích Lý Vân Ba đến tìm ông ta chính là để làm rõ sao bác sĩ Giang lại có thể chữa khỏi bệnh của tôi!”

Nghe vậy, vẻ mặt Lâm Thần bỗng thay đổi, trước đây anh đã cảm thấy hơi là lạ, tuy bệnh viện số một có thể nói là bệnh viện trên danh nghĩa của nhà họ Lôi, nhưng anh tạm thời vẫn chưa có bất kỳ liên can tranh đấu gì với nhà họ Lôi, như vậy hẳn cũng không đến mức điều tra đến bệnh viện Đức Khang chứ.

Hiện giờ coi như cũng đã hiểu được, xem ra là do Lý Vân Ba đứng đằng sau sai khiên Lôi Thành cho người đến điều tra bệnh viện Đức Khang. Lúc này Lâm Thần mới không khỏi cảm ơn lúc đó Giang Ngưng đã nhận hết tất cả về mình, nhưng điều này cũng khiến Lâm Thần hơi lo, lo lắng an toàn của Giang Ngưng.

Dường như là cảm nhận được nỗi lo lắng của Lâm Thần nên Kim Kiệt cũng trở nên vô cùng nghiêm túc: “Tôi có thể nhìn ra được Lý Vân Ba là người rất có tham vọng, loại người đấy có thể làm ra bất kỳ chuyện gì cho nên cậu nhất định phải nhắc nhở bác sĩ Giang cẩn thận hơn chút.”

Lâm Thần nghe vậy cũng nhíu mày lại: “Nếu anh ta dám đụng đến Giang Ngưng thì tôi nhất định sẽ không tha cho anh ta!”

Lúc nói những lời này, Lâm Thần cũng đã xếp Lý Vân Ba vào hàng nhân vật nguy hiểm nhất. Người này quả thực rất khó giải quyết, muốn đối phó với loại người vừa tham vọng vừa có đầu óc như anh ta cũng khá phiền phức!

“Tôi cảm thấy cậu cũng không cần quá lo lắng, hiện giờ tôi có một cách, không biết cậu có muốn nghe thử hay không?” Kim Kiệt cười nói.

Ông đã khơi gợi lên hứng thú của Lâm Thần thì Lâm Thần đương nhiên cũng tỏ ý lắng nghe.

“Tôi muốn nhận lời cùng hợp tác với Lý Vân Ba!” Kim Kiệt nói ra lời khiến người ta phải kinh ngạc, bởi lúc nãy anh cũng từng nghĩ đến chuyện nhận lời hợp tác với Lý Vân Ba.

Cũng không phải thực sự muốn hợp tác với Lý Vân Ba mà chỉ là muốn thông qua cách này để làm rõ chuyện rốt cuộc anh ta đang làm gì, đang âm mưu tính toán chuyện gì, biết mình biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, chỉ là nếu Kim Kiệt đã bằng lòng ra mặt thì Lâm Thần cũng không cần phải lãng phí thì giờ nữa.

“Có chuyện gì cần tôi phối hợp thì cứ nói!” Lâm Thần cũng bày tỏ thái độ, quan hệ giữa anh với Kim Kiệt hiện giờ cũng coi như là hợp tác cùng có lợi cho nên Lâm Thần cũng không để mặc không chú ý đến ông.

Không ngờ sau khi Kim Kiệt nghe Lâm Thần nói vậy liền đắc ý cười cười: “Ha ha, tôi chỉ đợi câu nói này của cậu thôi đấy. Nói thật là nếu không có sự phối hợp của cậu thì tôi cũng thật không dám cam đoan bản thân tôi có thể đọ lại với Lý Vân Ba, dù sao thì tôi cũng đã già rồi, giờ đã là thời của thanh niên các cậu rồi!”

Lâm Thần cũng không hứng thú nghe mấy lời lảm nhảm này của Kim Kiệt, sau khi hai người xác định lại kế hoạch Lâm Thần liền ngắt điện thoại. Chiều nay anh còn phải đi xem thử tình hình tình hình phòng nghiên cứu y dược Ngưng Thần.

Từ sau khi những nhân viên nghiên cứu kia về nước, Lâm Thần vẫn luôn giao bọn họ cho Từ Ly quản lý, Từ Ly làm việc cũng xứng chức, về cơ bản là ngày nào cũng sẽ báo cáo tình hình với Lâm Thần, đặc biệt là tình hình của một người tên Lý Vinh mà anh đã dặn cô chú ý đến!

Lâm Thần đơn giản chỉnh lý lại một chút rồi bắt đầu xuất phát, Phòng nghiên cứu y dược Ngưng Thần cách chỗ anh ở không xa. Chỗ Lâm Thần ở hiện giờ là do Từ Ly đặc biệt sắp xếp để anh có thể thuận tiện đến xem tình hình nhân viên nghiên cứu bất kỳ lúc nào cho nên Lâm Thần rất nhanh đã đến nơi.

Nơi này vừa là tòa nhà làm việc của Dược Phẩm Ngưng Thần cũng vừa là nơi đặt phòng nghiên cứu, chỉ là phần lớn nhân viên bình thường đều không biết ngay dưới chân bọn họ còn có một phòng nghiên cứu như vậy, bởi vì phòng nghiên cứu nằm ở tầng hai của tòa nhà nên nếu muốn đi thang máy xuống tầng thì còn cần phải quẹt thẻ hơn nữa còn phải đi bằng thang máy chuyên dụng mới được.

Trên người Lâm Thần đương nhiên là có mang theo thẻ từ có thể đi thang máy chuyên dụng, sau khi rẽ lòng vòng một hồi mới đến được một gian phòng nằm gần cửa sau tòa nhà làm việc của Dược phẩm Ngưng Thần, thang máy chuyên dụng xuống phòng nghiên cứu chính là ở trong căn phòng này, mà đến được đây cũng chẳng có tác dụng gì, nếu không có thẻ từ thì cũng không cách nào sử dụng thang máy này được.

“Tít! Đã kiểm tra xong!” Lâm Thần đem thẻ từ thang máy nhẹ nhàng lướt qua màn hình hiển thị bên cạnh cửa thang máy, một giọng nữ máy móc vang lên, cửa thang máy nhanh chóng tự động mở ra.

Lâm Thần bước vào trong, cửa thang máy lại lần nữa đóng lại. Thang máy nhanh chóng đưa Lâm Thần đến trước cửa phòng nghiên cứu. Nơi đây giống như căn cứ của đám người xã hội đen, cửa thang máy vừa mở ra liền đã thấy được các nhân viên nghiên cứu đi đi lại lại.

Sinh sống ở đây một thời gian, bọn họ cũng đã hiểu được cơ bản về tình hình trong nước, bọn họ đều biết rõ bản thân mình cần phải nghiên cứu chế tạo ra loại y dược như thế nào mới có thể buôn may bán đắt, đương nhiên, chủ lực trong chuyện này vẫn là Lâm Thần. Hôm nay Lâm Thần còn mang theo mẫu cuối cùng của bản đơn giản hóa của Thủy Túy Đan!

“Anh đến rồi, tôi cũng không thông báo với mọi người còn Lý Vinh thì đang ở trong phòng hóa nghiệm y dược. Chỗ đó đang tạm thời đóng kín, tin tức sẽ không nhanh đến vậy đâu.”

Từ Ly cũng ở đây, từ sau khi Lâm Thần bảo cô để ý đến Lý Vinh thì lúc cô phân công công việc cho mọi người thì Từ Ly đã phân công Lý Vinh đến phòng hóa nghiệm y dược, ở đó thông tin Lý Vinh có thể nhận được quả thực là ít đến đáng thương.

Bởi vì công việc hàng ngày ở phòng hóa nghiệm y dược rất đơn điệu, công việc ở đó chỉ là tiến hành kiểm tra hóa nghiệm tất cả các loại dược liệu trong phòng nghiên cứu, đảm bảo tính an toàn của dược liệu. Ở đó tổng cộng có năm người, trừ Lý Vinh ra thì những người còn lại đều không thích nói chuyện mấy, nhưng như vậy cũng tốt, Lý Vinh cũng còn như hoàn toàn “mù” thông tin!