Con Rể Là Thần Y

Chương 186




Trước cửa nhà Lâm Thần.

Khi Bạch Cốt cả người đều là máu xuất hiện trước cửa nhà anh, nội tâm Lâm Thần sụp đổ mất.

Cũng không phải bởi vì máu nhuộm hết cả người Bạch Cốt mà là bởi vì mỗi lần Bạch Cốt nói mình sẽ không xảy ra chuyện, thì mỗi lần trở về đều toàn thân đầy máu.

Điều này khiến Lâm Thần cảm thấy rất khó hiểu.

Anh là bởi vì tin tưởng vào bản lĩnh của Bạch Cốt nên mới yên tâm để anh ta đi ra ngoài.

Một lần hai lần là ngoài ý muốn, Lâm Thần có thể hiểu được.

Nhưng đến lần thứ ba này, Bạch Cốt vẫn bị thương như vậy mà trở về, Lâm Thần liền có chút không cách nào hiểu nổi.

Khi đưa Bạch Cốt đến bệnh viện chữa trị, Lâm Thần nhìn vẻ mặt tái nhợt của anh ta, tức giận nói: “Nói đi, vì sao mỗi lần anh nghĩ biện pháp lấy tình báo, đều là trước tiên đem chính mình làm cho thương tích đầy người như vậy?”

Bạch Cốt nhìn bộ dáng không thể làm gì của Lâm Thần, nhịn không được cười nói: “Tôi còn tưởng rằng cậu căn bản không coi tôi là bạn bè. Bây giờ nhìn cậu lo lắng như vậy, tôi hẳn cũng xem như là bạn cậu.”

“Khoảnh khắc anh quyết định gia nhập bên tôi thì anh đã là bạn của tôi rồi.” Lâm Thần ngồi bên cạnh Bạch Cốt, bất đắc dĩ vừa gọt táo vừa nói, “Cho nên, anh có thể đừng có lần nào cũng tự biến mình thành bộ dạng này rồi mới trở về hay không. Anh muốn làm cho tôi đau lòng hay là muốn khiến em gái anh lo lắng?”

Bạch Cốt nhịn không được nở nụ cười, xoay đầu lại nhìn trần nhà trắng như tuyết, qua một lúc lâu mới mở miệng nói: “Cậu có biết vì sao mỗi lần tôi trộm tình báo, đều là nghĩ biện pháp để cho mình bị bắt. Sau đó, lại bị bọn họ tra tấn một phen không?”

“Tại sao?” Lâm Thần tức giận đem quả táo cắt thành miếng nhỏ, nói, “Bởi vì anh có khuynh hướng M (thích bị ngược đãi hoặc sẽ sinh kɦoáı ƈảʍ khi bị đánh đập hành hạ) hả?”

Bạch Cốt cười lắc đầu nói: “Bởi vì, mọi người đều chỉ chú ý đề phòng hành động của kẻ mạnh. Đối với những người yếu, họ sẽ thả lỏng cảnh giác Vì vậy, đây là thủ thuật thẩm vấn người khác của tôi. Làm cho bọn họ cho rằng tôi không thể gây tổn hại cũng không có chút lực công kích nào, thậm chí còn có thể cung cấp tình báo cho bọn họ. Bằng cách đó, khi họ thẩm vấn tôi, họ sẽ vô ý thức nói rất nhiều thông tin có lợi cho chúng ta. Sau khi thu thập thông tin tình báo thành công, đó là thời điểm tôi gϊếŧ ngược lại. Cho nên, trước đó, bất kể thế nào tôi cũng sẽ không để cho chính mình xảy ra chuyện đâu, cậu cứ yên tâm!”

Lâm Thần sao có thể không biết kế sách này của Bạch Cốt, chỉ là rõ ràng có thể dùng cách khác để thu thập tình báo, lại cứ hết lần này tới lần khác phải dùng phương pháp đầy nguy hiểm như vậy. Điều này làm cho Lâm Thần cảm thấy khó hiểu, mặc dù hiệu quả rất tốt, nhưng anh vẫn không hy vọng Bạch Cốt lại dùng đến nữa.

“Được rồi, nói xem anh có được tình báo gì?”

Bạch Cốt nhìn táo trong tay Lâm Thần, quay về phía anh há miệng ra.

Thấy vậy, Lâm Thần cũng chỉ có thể bất đắc dĩ giơ nĩa trong tay lên, ghim một miếng táo đưa vào miệng Bạch Cốt. Nhìn bộ dáng anh ta thỏa mãn như vậy, anh nhịn không được nghĩ, mình đang nuôi là một tên sát thủ hay là một đứa con nhỏ vậy.

“Tình báo rất quan trọng, nhà họ Từ bây giờ đã trở thành điểm căn cứ thứ hai của Hồng Tinh.” Bạch Cốt vừa ăn táo Lâm Thần đút cho vừa nói, “Hai người Từ Ly và Từ Phong đã cứu được Lạc Chính Thuần ra ngoài rồi, Lạc Chính Thuần đang mời chào bọn họ làm ăn. Hơn nữa, bọn họ còn muốn vào bên trong, muốn chiếm chỗ.”

Những tin này vào sáng sớm Lâm Thần đã biết rồi.

“Còn gì nữa không?”

Bạch Cốt nghiêng đầu nhìn Lâm Thần nói: “Bọn họ tính toán làm một vụ lớn, thời gian được quyết định vào ngày 15 tháng này.”

Ngày 15 tháng này?

Lâm Thần nhìn thoáng qua ngày trên điện thoại di động, hiện tại cách số 15 chỉ còn lại một tuần.

Vậy họ sẽ làm gì vào ngày đó?

“Làm một vụ lớn là làm cái gì?” Lâm Thần tiếp tục truy hỏi, “Là vận chuyển số lượng lớn, hay là làm gì khác?”

“Là trẻ sơ sinh.” Bạch Cốt nhìn Lâm Thần nói, “Bọn họ muốn đưa mấy đứa trẻ sơ sinh ra ngoài, thời gian chính là ngày 15 của tháng này. Bọn họ sẽ dẫn khách đến xem, chờ qua ngày 15, chính là ngày 20 bọn họ sẽ đem tất cả hàng hóa đều đưa ra ngoài.”

Trẻ sơ sinh?

Xem ra, họ cũng biết rằng thời nay chuyện làm ăn khó khăn cỡ nào.

Mà bây giờ người dễ bị lừa gạt nhất, cũng chỉ có thể là mấy đứa bé mới sinh.

Dù cho hiện tại ngành y có phát triển đến đâu thì vẫn có ít nhất hàng triệu trẻ sơ sinh chết mỗi năm.

Như vậy, chỉ cần lợi dụng tốt lỗ hổng này là có thể có được rất nhiều trẻ em mới sinh mà người khác không nghĩ tới.

Và việc đem những đứa nhỏ này chuyển tay giao dịch ra ngoài cũng mang đến rất nhiều lợi ích.

Trong lòng Lâm Thần vẫn rất rõ ràng điểm này.

“Đã như vậy thì vào ngày 15 chúng ta đi tới đó xem một chút đi!”

Tối hôm đó, khi Hai người Từ Phong và Từ Ly phát hiện không thấy Bạch Cốt đâu nữa, còn Lạc Chính Thuần thì thương tích đầy mình nằm trên mặt đất liền biết chuyện lớn không xong.

“Bạch Cốt chạy trốn rồi sao?” Từ Ly nhìn Lạc Chính Thuần, giọng điệu cực kỳ không tốt nói: “Không phải anh đã sắp đánh chết anh ta sao? Tại sao anh ta lại có thể đánh ngược lại anh như vậy?”

Lạc Chính Thuần cả người bị băng thành xác ướp, rất bất mãn hừ một tiếng nói: “Tôi cũng không muốn, nhưng mà còn có cách nào chứ! Tôi làm sao biết anh ta cố ý bị đánh chỉ còn lại một hơi tàn, sau đó tuyệt địa phản sát (lâm vào đường cùng quay lại gϊếŧ ngược lại kẻ địch)?”

“Những điều này cũng không quan trọng, quan trọng là giao dịch đầu tiên của chúng ta, tuyệt đối không thể bởi vì họ mà xảy ra chuyện được.” Từ Phong nhìn Lạc Chính Thuần, rất nghiêm túc nói, “Tôi đã dựa theo biện pháp anh nói, đi liên lạc với những người mua lớn. Bọn họ đối với giao dịch lần này rất có hứng thú, thậm chí còn nói rõ rằng họ đồng ý tự mình xem hàng trước, một khi xác định vừa lòng sẽ trực tiếp đưa tiền cọc một nửa. Anh nên biết một nửa số tiền là bao nhiêu.”

Lạc Chính Thuần cũng hiểu được tầm quan trọng của việc này, anh ta cẩn thận suy nghĩ rồi nói: “Bây giờ tôi đề nghị các người thay đổi thời gian một chút, tốt nhất là không nên dựa theo hành động ngày 15 lúc đầu. Tốt nhất là lùi lại đến ngày 25, sau khi xem hàng xong bảo bác sĩ bọn họ dẫn theo kiểm tra sức khoẻ cho đám hàng, kiểm tra xong không có vấn đề gì thì trực tiếp đem hàng đi luôn.”

“Tại sao phải lùi ngày, không thể dời lên sớm hơn ư?” Từ Ly có chút bất mãn nói: “Trước đó không phải bọn họ cái gì cũng không biết sao?”

“Sớm hơn là không thể.” Lạc Chính Thuần giải thích, “Những người đó đều có lịch trình cố định cả rồi, ngày 15 bọn họ đã xếp xong lịch. Chúng ta chỉ có thể lùi ngày mà thôi, hơn nữa, dời lên rồi thì cô có thể cam kết Lâm Thần cùng Bạch Cốt sẽ không đột nhiên tập kích sao?”

Lời của Lạc Chính Thuần cũng không phải không có lý, vạn bất đắc dĩ, Từ Ly chỉ có thể tự mình gọi điện thoại thông báo lại cho tất cả khách hàng.

“Được rồi, dàn xếp xong rồi.” Từ Ly vẻ mặt mệt mỏi đi vào nói: “Bọn họ đã đồng ý sẽ giao dịch vào ngày 25, nhưng mà, bọn họ yêu cầu thay đổi địa điểm giao dịch.”

Địa điểm giao dịch mà thôi, căn bản cũng không có vấn đề gì.