*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trương Vi cùng cô gái còn lại sững sờ.
Đúng là một người đàn ông mạnh mẽ! Cả hai chưa bao giờ thấy một người đàn ông bá đạo như vậy.
"Anh, chúng ta vẫn nên đi thôi, không cần nổi giận với những người này!" Chí Nam Yên thực sợ Dương Hạo Quân xảy ra chuyện.
"Nam Yên, đừng lo lắng cho anh, một thằng nhóc choai choai anh còn không đối phó được, anh còn tên Dương Hạo Quân gì nữal" Dương Hạo Quân không quan tâm.
Anh còn tự rót rượu uống.
Trông anh điềm đạm và bình tĩnh, dường như mọi thứ không thể nào lọt vào mắt anh.
Hai mắt Trương Vi và Du Đình đều sáng ngời, nhìn Dương Hạo Quân đầy ngưỡng mộ.
Tính cách của Dương Hạo Quân quá quyến rũ quá dễ dàng thu hút những cô gái nhỏ này.
Trương Vi và Du Đình đang mong chờ để được xem Dương Hạo Quân sẽ đối phó với Trần Khải như thế nào.
Dù gì họ đều biết rằng nhà họ Chí sẽ không giúp được gì cho anh.
Không bao lâu, Trần Khải cùng đông đảo chạy tới, đoàn người vây quanh Dương Hạo Quân.
Miệng Trần Khải vẫn còn máu chảy ra, cơn đau rụng răng luôn làm cậu ta khó chịu.
"Tên này gan lớn lắm! Mày thật sự không rời khỏi!" "Tốt lắm, mày đánh gãy hết răng của tao, thì tao cũng sẽ đánh gãy hết răng của mày! Sau đó cạo hết móng tay móng chân của mày, tao sẽ cho mày sống không được mà chết cũng không xong!”
Trong mắt Trần Khải đầy tức giận nhìn Dương Hạo Quân.
"Mày là một thằng con hoang, một thằng khốn!" Trần Khải chửi rủa.
"bùm!!" "Răng rắc!" Chỉ thấy được Dương Hạo Quân cầm lấy chai rượu đập ngay vào đầu cậu ta.