*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngay khi những lời này nói ra, đám người
Chí Tiềm Long đều sửng sốt.
Có ý tứ gì?
Đại hội đầu tư không liên quan đến bọn
họ?
Nực cười.
Nhà họ Chí tới Kim Lan tham gia đại hội
đầu tư coi như là nể mặt.
Họ sẽ không nhận được dự án?
Không thể nào!
Nếu họ không lấy được thì không ai có
thể lấy được.
Thậm chí có thể nói nhà Chí kiểm soát
mọi thứ.
“Không thể, ai sẽ không cho nhà họ Chí
thể diện?”
Chí Tiềm Long đương nhiên không tin.
“Ha ha, vậy các người tự giải quyết cho
tốt, đến lúc bị đuổi ra thì đừng nói là tôi
không nhắc nhở.”
Dương Hạo Quân để lại một câu rồi đi
vào Trung tâm Triển lãm và Hội nghị.
“Ha ha, chúng ta vào, tôi thật muốn xem
hôm nay ai muốn đuổi nhà họ Chí?”
Chí Tiềm Long dẫn một đoàn người
nghênh ngang đi vào Trung tâm Triển lãm và
Hội nghị.
Sau khi đi vào hội trường, nhà họ Chí đi
thẳng tới hàng ghế đầu tiên.
“Các người ngồi chỗ khác đi!”
Chí Duy đuổi những thương nhân đã
được sắp xếp ngồi trước đó đi.
Tất cả đều giận mà không dám nói gì, ai
dám đấu với nhà họ Chí chứ?
Trừ phi không muốn sống nữa.
Chí Tiềm Long vừa ngồi xuống đã có
giọng nói: “Anh không thể ngồi ở đây! Mời
anh rời khỏi trung tâm triển lãm!”
Hóa ra là một số nhân viên bảo vệ duy trì
trật tự đã đến phía trước.
“Hả?”
Chí Tiềm Long và những người khác đều
sững SỜ.
“Các người nói gì?”
“Mời rời khỏi, trong danh sách của đại
hội đầu tư không có tên các người!”
An ninh nghiêm túc nói.
Chí Tiềm Long không giận mà còn cười:
“Anh tìm nhầm người à? Anh có biết tôi là ai
không?”
“Nhà họ Chí ở Hải Lâm, chúng tôi nói
đúng là các anh! Mời lập tức rời khỏi đây!
Đừng ép chúng tôi đuổi người!”
Thái độ của bảo vệ rất cứng.
Điều này khiến Chí Tiềm Long và mấy
người đều ngây ngẩn.
Chẳng lẽ Dương Hạo Quân nói đúng rồi?
Bọn họ thật sự bị đuổi?
Sao có thế?
“Biết chúng tôi là nhà họ Chí ở Hải Lâm
rồi còn dám bảo chúng tôi ra ngoài?”
——————–