*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong lúc nhất thời, cao thủ nhà họ
Quách đều sợ ngây người. Mặc dù họ rất
mạnh, nhưng đối phương ước tính có ba
ngàn người! Thế này thì phải làm sao đây?
Quách Phi Hồng và Quách Long Đằng
cũng đều hơi kiêng ky. Đối phương quá đông
người, hơn nữa mỗi người thoạt nhìn đều là
cao thủ, tuyệt đối không phải là đám ô hợp.
Song thể diện của nhà họ Quách cũng rất
quan trọng, nếu Dương Hạo Quân bước ra
ngoài cổng một bước thì chẳng khác nào
mặt mũi của nhà họ Quách bị giãm lên! Họ
phải liêu mạng bảo vệ vinh dự của nhà họ
Quách!
“Ngăn chúng lại!” Quách Phi Hông cường
thế ra lệnh. Mười tên cao thủ lập tức xông vê
phía Dương Hạo Quân.
Dương Hạo Quân và Đoàn Lê Nguyên
vẫn bước đi, cứ như thể không nghe thấy bất
cứ động tĩnh nào, xem nhẹ mọi thứ chung
quanh. Hơn mười tên cao thủ thoáng chốc
xuất hiện sau lưng họ. Nhưng đúng lúc này,
chiến thần Diêm La bỗng nhiên biến thành
một tia chớp, thoáng chốc đã che chở sau
lưng Dương Hạo Quân và Đoàn Lê Nguyên.
“Bịch bịch bịch…”
Chiến thần Diêm La ra tay nhanh như cắt,
để lại từng bóng mờ. Mười mấy cao thủ của
nhà họ Quách liên tục bị đánh bay ra ngoài,
rơi xuống dưới chân Quách Phi Hồng, chỉ
giãy dụa được mấy cái rồi ngất xỉu. Cảnh
tượng này khiến mọi người rung động.
“Không sợ chết thì có thể thử xeml”
chiến thân Diêm La lạnh lùng nói.
Ba ngàn người đồng loạt xông tới, sắp
nhảy vào khách sạn, giống thiên quân vạn
mã. Người nhà họ Quách đều bị kinh hãi,
trong lòng Quách Phi Hồng có chút e ngại.
Mặc dù thế lực của nhà họ Quách rất khổng
lô, nhưng dù sao của cải cũng đều ở Hải
Lâm. Nơi này là Hoa Lư, kêu chỉ viện thì đã
không còn kịp nữa. Nhưng không thể làm
mất mặt nhà họ Quách.
“Các người đã nghĩ kỹ chưa? Thật sự
muốn chống lại nhà họ Quách ở Hải Lâm
sao?” Quách Phi Hồng hỏi. Ông ta thề sau
khi trở về Hải Lâm tập kết thế lực, chắc chắn
phải giết chết đám người này.
Chiến thần Diêm La cười lạnh: “Tôi
không quan tâm ông có phải là nhà họ
Quách hay không. Nhưng hai người này tôi
nhất định phải bảo vệ!”
“Đúng! Vâng lệnh của ông chủ tập đoàn
Minh Cường đến đón anh Dương và cô Đoàn,
kẻ ngăn cản phải chết!” Ba ngàn trai tráng
bên ngoài đồng thanh hô.
Chiến thân Diêm La nhìn lướt qua người
nhà họ Quách một lượt: “Ai muốn chết cứ
việc xông lên!”
Người nhà họ Quách đều im lặng, kể cả
đám Quách Phi Hồng, chỉ có thể trơ mắt nhìn
Dương Hạo Quân dẫn Đoàn Lê Nguyên rời đi.
Đây là sỉ nhục lớn nhất của nhà họ Quách
trong lịch sử từ trước tới nay, có kẻ lại dám
cướp con dâu của nhà họ Quách, mà họ lại
không làm gì được.
Quách Khôn Từ ho khan nói: “Khu khụ…
Ngăn cản chúng lại cho ta… Họ… Không thể
đi… Thể diện của nhà họ Quách…
Quách Phi Hồng suýt nữa khóc thành
——————–