*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đúng lúc này, một âm thanh vang dội
truyền đến.
“Là anh rể!!!”
“Chồng!!!”
“Là Dương Hạo Quân sao?”
Nghe được thanh âm quen thuộc, Đoàn
Lê Nguyên và Mai Châu Anh còn có Trịnh
Văn Viễn lập tức kϊƈɦ động.
Người nhà họ Trịnh như bọn người Ngô
Thị Lan, Trịnh Quốc Thắng cũng vội vàng
ngẩng đầu nhìn sang.
Quả nhiên dưới tâm mắt mỗi người đã
xuất hiện một bóng người quen thuộc:
Dương Hạo Quân.
Trêи người Dương Hạo Quân mang theo
một cỗ khí thế, khiến cho người khác không
tự giác được đều nhìn về phía anh.
Cứ như vậy, anh từng bước đi vào trong
nhà.
“Cộp cộp!”
Sau khi liếc nhìn Dương Hạo Quân, trái
tim của Sở Thiên Truyên bỗng trâm xuống.
Không biết làm sao mà mí mắt phải của
anh ta, đột nhiên nhấp nháy không ngừng.
Trong lòng xuất hiện một cảm giác
không ổn.
Nhìn thấy Dương Hạo Quân vẫn như cũ
có dáng vẻ tuỳ tiện như vậy, Sở Mạnh Hùng
tức giận mà không chỗ trút ra.
Cứ việc nói người đã tát ông ta là Trịnh
Văn Viễn.
Nhưng người điều khiển tất cả mọi
chuyện chính là Dương Hạo Quân!
Cuối cùng người ước chiến với ông ta
cũng là Dương Hạo Quân!
“Bà xã, tại sao em lại khóc? Không được
khóc!
Ngay trước mặt mọi người, Dương Hạo
Quân ôm Đoàn Lê Nguyên vào lòng.
Lấy khăn tay ra lau nước mắt cho Đoàn
Lê Nguyên.
“Rốt cuộc anh cũng đã đến, em đợi anh
đã bảy ngày rồi, anh đi làm cái gì vậy? Bọn
họ đều nói anh chạy rồi, sẽ không quan tâm
đến em nữa”
Đoàn Lê Nguyên khóc đến mức không
thành tiếng.
“Anh đã nói chuyện này anh sẽ giải
quyết, thì chắc chắn anh sẽ đến. Mấy ngày
nay anh có đi để giải quyết một số chuyện.”
Sau khi Dương Hạo Quân xử lý chuyện
náo động ở tỉnh thành, lại tự mình giải quyết
số tiên từ thiện hơn hai trăm tỷ, để số tiên đó
có thể đến với từng người đang cần sự trợ
giúp!
Không chỉ như thế, anh còn để tập đoàn
Minh Cường đi sâu vào tỉnh thành hơn.
Đồng thời khiến cho tập đoàn Minh
Cường trở nên lớn mạnh hơn, đạt được nhiều
thành tựu có ích cho người dân.
Mai Châu Anh và Trịnh Văn Viễn cũng rất
kϊƈɦ động: “Anh rể, chúng em đã chờ anh rất
lâu rôi, chúng em đều đã phải chịu không ít
ức hϊế͙p͙ đâu.”
“Yên tâm đi, nhà họ Trịnh có anh ở đây,
không ai dám đặt chân!”
Giọng nói của Dương Hạo Quân rất lạnh
lùng.
Tất cả người nhà họ Trịnh cũng cảm thấy
như đang nằm mơ.
Dương Hạo Quân đang chém gió à?
Đang làm màu cái gì vậy?
Nhưng Dương Hạo Quân trò chuyện với
mấy người Đoàn Lê Nguyên.
Mấy người nhà họ Sở cũng không lọt vào
mắt anh.
Người nhà họ Sở ở đây cũng giống như
không khí vậy.
Nhìn thấy điều này, tất cả người nhà họ
Sở đều nổi giận.
——————–