*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng sắc mặt của Vương Hồng Vạn
nhanh chóng thay đổi kịch liệt, bởi vì Dương
Hạo Quân lại giống như một ngọn núi, dưới
sức mạnh bàn tay của anh ta mà vẫn không
hề nhúc nhích một tí nào!
Khϊế͙p͙ sợ! Vô cùng khϊế͙p͙ sợ! Vương Hồng
Vạn biết rõ sức lực của mình khủng bố tới
mức độ nào.
Tùy tiện cũng có thể quăng ngã một cái
đầu con voi, nhưng lại không thể làm cho
Dương Hạo Quân nhúc nhích?
“Biến đi!
Đột nhiên Dương Hạo Quân trâm giọng
xuống, thân người bộc phát ra một luồng lực
lượng mạnh mẽ vô hình.
“Ầm!”
Vương Hồng Vạn bị đẩy lùi ra ngoài.
“Bịch bịch bịch…”
Lảo đảo mấy bước anh ta mới đụng vào
sau cái bàn trong phòng họp rồi mới dừng lại
được.
Bên trong đôi mắt của anh ta hoàn toàn
là khϊế͙p͙ sợ không thôi!
“Cậu muốn chất à!”
Vương Hồng Vạn giông như thú dữ gâm
lên, bất chợt chạy tới.
“Ầm!”
Vậy mà anh ta lại nhảy vọt lên, nhảy cao
hơn một mét mấy, giống như viên đạn pháo
rời thân, mang theo mùi thuốc nổ mạnh mẽ
lao ra.
Tất cả mọi người ở đấy đều cảm nhận
được một luồng khí lực mạnh mẽ như gió lớn
đảo qua, gương mắt nóng bỏng tới mức đau
rát giống như là bị lửa thiêu đốt.
“Lạch cạch!”
Bên cạnh đó là mấy cái bàn ghế đều chịu
không nổi với dòng sức mạnh này mà lần
lượt bị gãy tan tành…
Vương Hồng Vạn bày ra một kỹ thuật cận
chiến mạnh nhất, thậm chí có thể nói là kỹ
thuật giết người!
“Hí!”
Võ Sâm hít sâu một hơi.
Cái tên Vương Hồng Vạn này quá mạnh
rồil
Bên trong không trung Vương Hồng Vạn
đá qua một cước như ảo ảnh, cái chân này
nhất định có thể đá vỡ bia đá!
“Hừ!”
Vương Hồng Vạn lại gào lên một lần nữa,
cả người anh ta bao phủ toàn là ý giết người,
trêи đùi giống như có sức mạnh nào đó tung
hoành giống như một đám lửa hừng hực
cháy!
“Rầm!”
Mái tóc trước trán của Dương Hạo Quân
đã bị thổi bay bay.
Toàn bộ lực lượng trêи người của Vương
Hồng Vạn đều dồn vào đùi phải, nhất định là
phải một đòn là giết chết!
Anh ta rất tự tin, một đòn này có thể đá
bay cả một vách tường dày ba mét.
——————–