*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đại sư tôi vốn đã sắp xếp xong xuôi
mấy đồ cổ đó, nhưng có người lại không
muốn tôi được như nguyện ý, không chỉ cướp
đi mười bảo vật mà còn khiến Tập đoàn Tam
Tỉnh bị phạt tiên và chịu sỉ nhục.”
Lạc Thiên Tín vô cùng tức giận.
Sắc mặt của Lý Tại Thạch chợt thay đổi
rôi hỏi: “Rất khó đối phó sao? Hình như ông
đã thua thiệt mấy lân rồi.”
“Vâng có chút khó khăn, nhưng để thực
hiện được chiến lược của Tập đoàn Tam
Tỉnh, thì nhất định phải giành được Thiên
Danh, đây là mắt xích quan trọng nhất, vì vậy
xin đại sư hãy ra mặt xử lý.”
Lạc Thiên Tín lạnh lùng lên tiếng.
Lý Tại Thạch phân tích nói: “Xét cho cùng
tất cả đều do Tập đoàn Minh Cường đúng
không?”
“Đúng vậy, tôi đã nhận được tin tức xác
thực, ngay cả nhà họ Mai cũng nằm trong sự
kiểm soát của Tập đoàn Mạnh Cường. Ông
chủ của tập đoàn này cực kỳ bí ẩn và có thực
lực không tâm thương, trong tay có rất nhiều
cao thủ! Thủ lĩnh số một ở Giang Nam là
Viên Sơn Hà cũng kết thúc trong tay anh ta.”
Lạc Thiên Tín thực sự rất ghen ty.
“Được rồi, vậy thì lấy danh nghĩa của Tập
đoàn Tam Tinh gửi lời mời muốn thương
lượng với Tập đoàn Minh Cường đi! Thu mua
hay là hợp tác, nếu không đồng ý tôi sẽ dùng
vũ lực để đàn áp, quét sạch hết mọi trở ngại,
anh làm gì thì cứ làm đi.”
Lý Tại Thạch lạnh lùng lên tiếng.
Hai mắt Lạc Thiên Tín đột nhiên sáng
ngời lên.
“Cám ơn đại sư! Tôi đang phân vân
không biết phải làm thế nào để kϊƈɦ động
mâu thuẫn rồi từ đó giải quyết tập đoàn này
đây, lấy lý do thương lượng này quá tuyệt vời.”
Nếu cuộc đàm phán này thành công
khiến cho Tập đoàn Minh Cường nhượng bộ
là tốt nhất.
Có võ sư Taekwondo số một ở thì ông ta
đều không coi ai ra gì.
“Chuyện đàm phán này cần phải vừa
đấm vừa xoa, để Vương Hồng Vạn đi thương
lượng cùng anh.”
Lý Tại Thạch nói với người đàn ông cao
gần hai mét với cân nặng hơn một trăm cân
ở bên cạnh.
“Đã hiểu thưa thầy.”
Vương Hồng Vạn gật đầu.
Anh ta là nhà vô địch của Giải đấu
Taekwondo không giới hạn tại Hàn Quốc, đã
thi đấu một nghìn trận chưa từng thất bại.
Mà người bị anh ta sống sờ sờ đánh chết
cũng đã có sáu trăm chín mươi chín người,
mà ba trăm linh một người còn lại hâu như
đều bị tàn phế và trâm cảm.
Ở Hàn Quốc anh ta được mệnh danh là
“Vũ khí hình người mạnh nhất”.
Sau lại trở thành học trò của Lý Tại
Thạch, nghe nói kỹ năng chiến đấu của anh
ta lại nâng lên một tâm cao mới.
Vương Hồng Vạn đã là sự tôn tại vô địch.
——————–