*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tất cả mọi người đều đang chăm chú
nhìn Dư Việt…
Nhìn thấy hội trường đều yên lặng, hai
người Dư Việt và Vệ Đằng liếc nhìn nhau, trên
mặt cả hai đều là nụ cười đạt được ý nguyện.
Người dẫn chương trình quét mắt nhìn
bên dưới một vòng: “Hai mươi mốt tỷ lần
một!”
“Hai mươi mốt tỷ lần hai!”
Trêи mặt Dư Việt lộ ra nụ cười vừa lòng.
Xem như đã hoàn thành được nhiệm vụ!
Xem ra gã có thể tiếp tục ngồi vững vị trí
tổng đại lý khu vực Việt Nam rồi!
“Ba mươi lăm tỷ!”
Mà ngay giây phút quyết định, một tiếng
hét đột nhiên vang lên ở giữa khán phòng.
Ngay lập tức. Người dẫn chương trình
ngây ngẩn cả người.
Vệ Đằng ngây ngẩn cả người. Dư Việt
cũng ngây ngẩn cả người.
Tất cả mọi người để ngẩn ra như phỗng.
Mọi người đồng loạt nhìn vê phía sau.
Đoàn Lê Nguyên hoảng sợ lôi kéo Dương
Hạo Quân.
Bởi vì người ra giá chính là Dương Hạo
Quân!
“Cái gì? Là bọn họ?”
Dư Việt liếc mắt một cái là nhận ra
Dương Hạo Quân và Đoàn Lê Nguyên.
Đây là điều mà gã không thể nào lường
trước được.
Đêm nay gã ta đã nghiêm khắc yêu cầu
Vệ Đằng kiểm soát người tham gia, không
ngờ rằng hai người này vẫn có thể trà trộn
vào tận đây được.
Dư Việt nóng nảy, lập tức nói: “Anh làm
như vậy có phải không tốt lắm không? Rõ
ràng là tôi báo hai mươi mốt tỷ trước mà!”
“Tôi nhổ vào, anh đã từng tham gia bán
đấu giá chưa vậy? Người dẫn chương trình
còn chưa nói lân thứ ba đâu.”
Dương Hạo Quân nói lại.
“Anh…”
Dư Việt á khẩu không trả lời được.
“Còn ai mua với giá cao hơn ba mươi lăm
tỷ không?”
Dương Hạo Quân hỏi.
Người dẫn chương trình bất đắc dĩ lặp lại
lời của Dương Hạo Quân.
“Ba mươi tám tỷ rưỡi!”
Dư Việt chịu đựng đau đớn, hô lên giá
tiên này.
“Năm mươi hai tỷ rưỡi!”
Dưới tình thế bắt buộc, Dương Hạo Quân
chỉ có thể mua với giá cao hơn nữa.
“Anh…”
Dư Việt quả thật bị chọc tức điên rôi.
Thằng nhóc này rõ ràng nhắm vào mình
đây mà.
“Năm mươi sáu tỷ!”
——————–