*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một giọng nói vọng xuống như sấm khiến cả đám hoảng hốt.
Người yếu hơn trực tiếp bị sốc đến nôn ra máu.
Tất cả mọi người lúc này đều chết lặng, bao gồm cả cao thủ Thiên Bảng lúc này cũng thất thần một lúc.
"Rắc rắc."
"Bùm' "Bùm'" Ngay khi âm thanh truyền đến, một bóng người từ trên trời rơi xuống, trực tiếp giãm lên đỉnh của sảnh đấu giá.
Sau khi hạ xuống, mặt đất càng thêm run rẩy.
Rầm rầm rầm.
Mọi người đều chấn động.
Sau khi hạ xuống, Dương Hạo Quân trước hết ôm lấy Lê Quân.
Anh bắt đầu kiểm tra tình hình của Lê Quân.
Khi chắc chắn rằng Lê Quân vẫn ổn, anh mới thở phào nhẹ nhõm.
Có điều anh đã cố để không rơi nước mắt.
Sau đó, những thủ hạ đi cùng Dương Hạo Quân vội vàng chạy tới.
"Chăm sóc đứa nhỏ cẩn thận."
Dương Hạo Quân giao đứa trẻ cho họ.
Anh nhìn đám đạo sĩ Ngũ Long bằng một đôi mắt đáng sợ.
"Dám động đến đứa con của tôi, các người đều phải chết”
Dương Hạo Quân thật sự vô cùng tức giận.
"Khí tức này thật đáng sợ.
Rít" "Chẳng lẽ anh là Trấn Thiên Vương?" Có người đoán thân phận thực sự của Dương Hạo Quân qua khí tức của anh.
"Đừng quan tâm tôi là ai, dù sao thì các người cũng sẽ chết.
Những người liên quan đến chuyện này đều sẽ chết”
Dương Hạo Quân đỏ mắt, sát khí ùn ùn kéo đến tuôn ra.
Mọi người có mặt ở đây đột nhiên cảm thấy áp lực.
Ngay cả những cao thủ của Thiên Bảng cũng cảm thấy bị đe dọa.
Lúc trước bọn họ cảm thấy Trấn Thiên Vương vừa mới được đưa vào Thiên Bảng, khoảng cách với bọn họ vẫn là không nhỏ.
Hiện tại xem ra anh cũng không yếu.
"Trấn Thiên Vương nghe chúng tôi giải thích”
Ai đó muốn nói sự thật nhưng Dương Hạo Quân vừa đến nơi, không biết chuyện gì đã xảy ra càng không biết rằng kẻ thực sự dàn dựng âm mưu đã bỏ đi từ lâu.
Theo anh, kẻ đã bắt Lê Quân và tổ chức cuộc đấu giá nằm trong đám người này.
Dù sao giết hết bọn họ cũng không sai.
"Giết" Dương Hạo Quân ngay lập tức đấm một quyền.
- -------------------