*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Hả?" Hoàng Đế Tây Đường vừa dứt lời, đám người đều ngơ ra.
"Cứ tính như vậy?”
Long Ngạo Thiên không thể tin nổi hỏi lại.
Hành tung của môn phiệt Đông Thiên bí ẩn như vậy còn bị thương rất nhiêu người.
Vấn đề này mà cứ tính như vậy thì anh ta không thể nhịn.
"Đúng, dựa vào cái gì mà cứ tính như vậy? Giết nhiều người của tôi như vậy, còn có đạo lý không?”
Độc vương cũng lên tiếng.
Bắc An vương lạnh lùng nói: "Dù tôi nói bỏ thì đao Bắc An cũng không đồng ý!" "Đao Bắc An không đồng ý!" "Ba trăm nghìn nam tử hán của Bắc An không đồng ý!" Mấy trăm người của môn phiệt Bắc An cùng nhau hô.
"Cho tôi một lý do."
Bắc An vương nhìn chằm chằm Hoàng Đế Tây Đường.
"Thật ra mọi người đều bị lừa rồi! Không hề có chuyện như vậy! Người giết không phải Dương Hạo Quân! Có người hãm hại cậu ấy!" Gương mặt Hoàng Đế Tây Đường trở nên tái nhợt, vô lực giải thích.
"Vậy những chứng cứ này thì sao?" Bắc An Vương vung tay lên.
Đám thuộc hạ liền đưa toàn bộ chứng cứ lên.
Đây chính là chứng cứ mà liên minh báo thù đã ngụy tạo ra.
Nhưng nói rõ là chính tay Dương Hạo Quân làm.
Khiến cho Hoàng Đế Tây Đường không cách nào phản bác.
"Việc này..."
Hoàng Đế Tây Đường vừa muốn lên tiếng, Bắc An vương đã cười mỉa mai: "Sao? Không phải ông lại định nói chứng cứ này là giả chứ?" "Tôi..."
Hoàng Đế Tây Đường bị một câu làm cho cứng họng.
Độc Vương và Long Ngạo Thiên cùng trăm miệng một lời nói: "Chúng tôi cũng có đầy đủ chứng cứ chứng miinh là do Dương Hạo Quân làm”
"Không chỉ có vậy, Phó Thần Minh và bốn vị đồ đệ của môn phiệt Bắc An đều bị Dương Hạo Quân giết chết! Sau lại có mấy chục người bị anh ta làm bị thương! Việc này càng không bỏ được!" "Bây giờ Dương Hạo Quân hồi phục thực lực, trắng trợn đồ sát người tộc tôi, bảo tôi nhịn thế nào?”
Bắc An vương lên tiếng, giọng nói lạnh thấu xương.
"Đúng vậy, cần phải giết chết Dương Hạo
- -------------------