*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trên chiến trận, Dương Hạo Quân càng chiến càng hăng.
Hết lần này đến lần khác ngã xuống rồi vẫn tiếp tục đứng dậy chiến đấu.
Dường như anh có một thế lực không bao giờ cạn.
Căn bản không thể đánh bại.
Nhưng bây giờ người trước mặt thật sự quá nhiều.
Cho dù Dương Hạo Quân có dũng cảm vô địch cỡ nào, cũng sẽ không kịp thời gian! "Phá!" Dương Hạo Quân điên cuồng hô lên, cơ thể bùng nổ sức mạnh vô song.
Đây chính là một kỹ năng chiến đấu trong công pháp cổ xưa của anh
- Quét sạch vạn quân.
Một khi triển khai kỹ năng chiến đấu này, sát lực vô cùng đáng sợi "Ầm!" "Ầm!" Giống như một cơn cuông phong đang nạo vét mọi thứ xung quanh nó.
"Ơ a!" "Ơ a!" Tiếng la hét vang bên tai không dứt.
Hàng vạn người bị đánh bay ra, hoàn toàn mở đường cho Dương Hạo Quân.
"Phập!" Nhưng sau khi Dương Hạo Quân sử dụng kỹ năng chiến đấu này, bởi vì tiêu hao một lượng lớn sức lực, nên đã thổ huyết.
Nhưng ánh mắt của anh đây kiên định.
Lau vết máu trên khóe miệng và tiếp tục chiến đấu.
Kỹ năng chiến đấu này được anh sử dụng nhiều lần, lực sát thương phải nói là nghịch thiên.
Kẻ địch từng người từng người bại dưới chân anh.
Dương Hạo Quân giống như đã biển thành một ác thân, giết ra một đường máu.
Sau khi Dương Hạo Quân sử dụng kỹ năng chiến đấu chiến đấu này của mình, cả thế giới đã phải sửng sốt.
Hóa ra khi nãy anh vẫn chưa dùng hết sức mình! Sức mạnh thật sự của anh bây giờ chỉ mới bộc lộ ra một chút xíu.
Nhưng sau khi sử dụng kỹ năng chiến đấu, anh cũng tổn hao không ít sức.
Dương Hạo Quân không ngừng ho ra máu.
Việc sử dụng kỹ năng chiến đấu càng lúc càng khó khăn.
Cực hạn! Đã đến cực hạn thật sự rồi! Nhưng nhìn đám người rải rác trước mặt, Dương Hạo Quân mỉm cười.
- -------------------