*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Toàn bộ đều năm trong tay của Đoàn Chính Quy.
Anh ta muốn làm cho Đoàn Lê Nguyên chủ động làm hòa.
Thật sự đã đạt được hiệu quả.
Dương Minh Thiên lại một lần nữa cảm thấy khâm phục khả năng làm việc của tập đoàn Tam Tinh, trước đây anh ta đã ngăn chặn tập đoàn Tam Tình một lần.
Nhưng làm gì có kết quả như hiện tại? Đây là một thời đại thối nát.
Vô cùng hiển nhiên rằng tập đoàn nhà họ Dương lại càng "thối nát”
, càng vô liêm sỉ, hèn hạ hơn nữa.
Đó mới thực sự là không từ thủ đoạn! Về việc này, Dương Minh Thiên cũng chỉ có thể bội phục.
Phát hiện được bản thân còn phải học rất nhiều.
Địa điểm thương lượng là ở trụ sở chính của tập đoàn Minh Cường.
Đoàn Chính Quy vẫn tràn đầy sự phô trương như trước.
Mấy chục chiếc xe thêm cả máy bay tư nhân hộ tống đến.
Mấy vị cường giả cấp tông sư ở bên cạnh, toàn bộ mặc đồng phục đều là cường giả cấp thân.
Ở trên chiến trường cũng không gặp được cường giả như vậy, nhưng lại gặp được nhiều cường giả bên cạnh Đoàn Chính Quy.
Chỉ có thể chứng tỏ được sức mạnh của tập đoàn nhà họ Đoàn! Chuyện mà cả mười tám nước ngoài cũng không làm được, tập đoàn nhà họ Đoàn lại có thể làm được I Khi đoàn người của Đoàn Chính Quy xuất hiện, tất cả mọi người ở tập đoàn Minh Cường đều bị dọa sợ.
Hóa ra người đấu với bọn họ lại kinh khủng như vậy.
Trong phòng hội nghị rộng lớn.
Đám người Đoàn Lê Nguyên đã đứng đợi từ sớm.
Yêu câu của bọn họ rất đơn giản - có một cuộc sống và công việc ổn định là được rồi.
Hy vọng trong lòng mọi người đã rất thấp rồi.
Cho dù tập đoàn Tam Tinh đưa rất bất cứ điều kiện khắc nghiệt gì, đều sẽ đồng ý hết.
Sau khi đi vào trong phòng hội nghị, ánh mắt Đoàn Chính Quy rơi lên người Đoàn Lê Nguyên: "Quả nhiên là sắc nước hương trời nhỉ, đáng tiếc ghê!" Nếu như Đoàn Lê Nguyên chưa kết hôn, chưa sinh con, Đoàn Chính Quy có thể thử xem.
Sau khi hai bên ngồi xuống, Đoàn Lê Nguyên bộc lộ ý kiến: "Anh Đoàn, hình như chúng tôi không có mâu thuẫn gì với tập đoàn Tam Tinh đúng không? Vì sao lại cứ chía mũi dùi vào chúng tôi?" Đoàn Chính Quy ngắm nghĩ cây dao găm một