Côn Luân Ma Chủ

Chương 722: C722: Lực lượng của nhánh ẩn ma 2




Võ giả này cũng có chút tiếng tăm trong Ma đạo, là Độc Lang Quân - Đào Công Vọng.

Thật ra nói chính xác hơn người này không phải tu luyện ma công mà là độc công. Nhưng trong mắt đại đa số người giang hồ, những thứ tà ác quái dị này đều thuộc về Ma đạo, cho nên Đào Công Vọng cũng bị quy vào Ma đạo.

Khi xưa người này xông xáo trên giang hồ mười năm, mặc dù thủ đoạn tàn nhẫn, hành xử cũng xảo trá đa đoan cho nên dù hắn chọc tới không ít người nhưng vẫn luôn bình an vô sự.

Chẳng qua cũng trách hắn xui xẻo, mấy năm trước qua đất Tây Sở lấy máu người nuôi độc trùng, gặp phải Tiểu Thiên Sư - Trương Thừa Trinh, thiếu chút nữa bị một lưỡng Ngũ Lôi Chính Pháp của Trương Thừa Trinh đánh chết. Cũng may bảo vật giữ mạng của hắn tương đối nhiều, mới trốn được một mạng,

Từ đó vẽ sau, Đào Công Vọng bèn gia nhập dưới trướng nhánh Ẩn Ma, bắt đầu hành sự kín tiếng, không dám làm việc ngông nghênh như trước nữa.

Lần này Ngụy Thư Nhai bảo bọn họ tập trung lại nghê lệnh Sở Hưu đi báo thù cái gì mà liên minh Ma đạo Cửu Thiên Sơn. Thật ra trong lòng Đào Công Vọng không muốn.

Theo Đào Công Vọng, Lâm Diệp kia mặc dù thực lực mạnh, mặc dù đứng hạng ba Long Hổ Bảng, nhưng hẳn dẫu sao cũng chỉ là một tiểu bối. Khi Đào Công Vọng hắn thành danh trên giang hồ, Lâm Diệp kia còn đang nghịch bùn cơ mà. Giờ bảo mình nghe lệnh đối phương, Đào Công Vọng đương nhiên cảm thấy không muốn làm.

Đương nhiên đây chỉ là thứ yếu, dù sao người đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Lâm Diệp có chỗ dựa lớn là Ngụy Thư Nhai, nghe thì nghe thôi, nhưng hắn thật sự không muốn đối địch với Chính đạo.

Mấy năm trước, hắn bị Trương Thừa Trinh đánh sợ, đánh ra bóng ma tâm lý.


Chính vì e ngại nên Đào Công Vọng mới gia nhập dưới trướng nhánh Ẩn Ma tìm chỗ che chớ. Vốn là hắn nhằm vào cách hành xử ẩn nấp của nhánh Ẩn Ma, không ngờ giờ cả nhánh Ẩn Ma đều không biết điều, đương nhiên hẳn không muốn làm theo lệnh rồi.

Nói chính xác ra hắn vốn không phải người của nhánh Ấn Ma, mối thù liên minh Ma đạo Cửu Thiên Sơn thì liên quan gì tới hẳn? Lát nữa chắc chắn hẳn sẽ tìm một cơ hội hất đổ chuyện này.

Những người khác hẳn mặc kệ, nhưng chính hắn lại không muốn đi.

La Tam Thông là một người cao to ngồi ở giữa, quanh người bắp thịt cuồn cuộn, dung mạo cứng rắn. như được đúc từ sắt thép.

Bên tay hẳn đặt một thanh Quỷ Đầu Trảm Thủ Đao dữ tợn màu đỏ máu, cao chừng nửa người, bên trên còn dính từng vệt máu tím đen, có vẻ hung ác dị thường.

Huyết Cuồng Đao - La Tam Thông, cũng không phải võ giả nhánh Ấn Ma tiêu chuẩn.

Hãn là võ giả tán tu nhưng hành xử lỗ m ãng hiếu chiến, tính cách cũng nóng nảy, đắc tội với không ít người trên giang hồ.

Nếu đắc tội với một số võ giả bình thường, La Tam Thông càng đánh càng mạnh, nhưng trong đại hội của thế hệ trẻ Cửu Đại Thế Gia, hẳn vô tình đắc tội với rất nhiều võ giả trẻ tuổi của Cửu Đại Thế Gia, bị người ta ghi hận và truy sát.

Nếu là những người có địa vị như Doanh Bạch Lộc, cho dù La Tam Thông đắc tội với hắn, hắn cũng chẳng gióng trống khua chiêng đuổi giết một võ giả tán tu. Thế nhưng có một số đệ tử thế gia khác không được rộng lượng như vậy, cho nên La Tam Thông bị bọn họ truy sát phát thảm, thiếu chút nữa bị ép vào đường cùng, cuối cùng nhờ một vị cao thủ nhánh Ẩn Ma cứu giúp, cho nên hắn cũng gia nhập vào nhánh Ẩn Ma.


Thật ra người trong Ma đạo mỗi người đều có tư tâm, thật ra giới này trước nay chưa từng đoàn kết, không phải ai cũng muốn báo thù cho những người đã chết trong liên minh Ma đạo Cửu Thiên Sơn, cho nên Ngụy Thư Nhai mới bảo Sở Hưu tới thống lĩnh, thu xếp đám người này.

'So với Đào Công Vọng có nhiều ý đõ riêng, suy nghĩ của La Tam Thông lại đơn giản hơn nhiều.

La Tam Thông cười lạnh một tiếng nói: "Đào Công Vọng, chỉ có lão già nhà ngươi lầm chuyện nhất. Còn kêu tiểu bối, tiểu bối thì sao? Tính nghiêm chỉnh ra bối phận của ta còn nhỏ hơn ngươi đấy. Sao nào? Ngươi cũng không phục ta? Bằng không hai ta đọ sức thử?"

Đào Công Vọng bị cái điệu bộ không nói lý của La Tam Thông chọc cho giận tới không biết nói gì, hắn đành hừ lạnh đáp: "Đây không phải vấn đề bối phận, nhánh Ẩn Ma chúng ta bao năm qua vẫn ẩn nấp trong bóng tối, thế nhưng giờ Ngụy tiền bối lại bảo một tiểu bối không có bao nhiêu kinh nghiệm dẫn chúng ta đi khiêu khích võ lâm Chính đạo. Ngươi không thấy việc này nguy hiểm lắm à?“

La Tam Thông vung tay, hừ lạnh một nói: “Ta thấy cái quái gì! Bất kế hẳn là Chính đạo hay Ma đạo, chỉ cần thực lực tiểu tử kia đủ mạnh, hẳn bảo ta giết ai, vậy ta giết người đó thôi.

Ngược lại nếu tiểu tử kia không phải đối thủ của †a, vậy ta muốn giết ai hắn cũng không xen vào được!”

Đào Công Vọng cũng bó tay với tên đần như La Tam Thông, lại chuyển ánh mắt sang phía Triệu Thừa Binh.

So với hai người bọn họ, Triệu Thừa Binh lại bình thường hơn rất nhiều.


Triệu Thừa Binh là một người trung niên mặc quần áo màu đen, thần sắc lạnh lùng, trong lúc những người khác cãi vã, hắn vẫn lẳng lặng ngồi đó không hề nói gì.

Lúc này thấy Đào Công Vọng nhìn sang, Triệu Thừa Binh chỉ thản nhiên đáp: “Ta không biết Lâm Diệp, cũng không biết giờ nhánh Ấn Ma chúng ta chủ động ra tay với tông môn Chính đạo rốt cuộc là tốt hay là xấu. Ta chỉ biết chuyện này do Ngụy tiền bối phân phó, Lâm Diệp kia cũng do Ngụy tiền bối tuyển ra. Ta chỉ tin Ngụy tiền bối, ta tin Ngụy tiền bối sẽ không sai."

So với Đào Công Vọng và La Tam Thông, Triệu Thừa Binh mới là người trong Ma đạo chính thống.

Ngày trước tố tông hắn là cao thủ Ma đạo đi theo bên cạnh Ngụy Thư Nhai trên Cửu Thiên Sơn, nhưng cuối cùng bị giế t chết trong trận chiến đó. Nhánh của Triệu Thừa Binh vẫn luôn được Ngụy Thư Nhai che chở.

Cho nên bất luận Ngụy Thư Nhai nói gì, Triệu Thừa Binh đều sẽ làm theo. Đối với hân mà nói, Ngụy Thư Nhai không khác gì lão tổ nhà mình.

Đào Công Vọng thấy thái độ đó của Triệu Thừa Binh bèn dứt khoát không nhiều lời nữa mà đưa mắt nhìn sang những người khác, bàn luận lập mưu cùng bọn họ.

Mặc dù đám người này giờ đều coi như thuộc. nhánh Ẩn Ma nhưng thực tế mỗi người lại có tâm tư riêng.

Có một số là do tính cách bản thân như La Tam Thông động ra tay với tông môn Chính đạo rốt cuộc là tốt hay là xấu. Ta chỉ biết chuyện này do Ngụy tiền bối phân phó, Lâm Diệp kia cũng do Ngụy tiền bối tuyển ra. Ta chỉ tin Ngụy tiền bối, ta tin Ngụy tiền bối sẽ không sai.”

So với Đào Công Vọng và La Tam Thông, Triệu Thừa Binh mới là người trong Ma đạo chính thống.

Ngày trước tố tông hắn là cao thủ Ma đạo đi theo bên cạnh Ngụy Thư Nhai trên Cửu Thiên Sơn, nhưng cuối cùng bị giế t chết trong trận chiến đó. Nhánh của Triệu Thừa Binh vẫn luôn được Ngụy Thư Nhai che chở.


Cho nên bất luận Ngụy Thư Nhai nói gì, Triệu Thừa Binh đều sẽ làm theo. Đối với hân mà nói, Ngụy Thư Nhai không khác gì lão tổ nhà mình.

Đào Công Vọng thấy thái độ đó của Triệu Thừa Binh bèn dứt khoát không nhiều lời nữa mà đưa mắt nhìn sang những người khác, bàn luận lập mưu cùng bọn họ.

Mặc dù đám người này giờ đều coi như thuộc nhánh Ẩn Ma nhưng thực tế mỗi người lại có tâm tư riêng.

Có một số là do tính cách bản thân như La Tam Thông

Nhưng những người có tính toán riêng của mình như Đào Công Vọng, cũng không phải số ít.

Mọi người đang bàn tán căng thẳng, cánh cửa đã bị đẩy ra, Chử Vô Kỵ mang theo Sở Hưu đã đeo mặt nạ bước vào.

Đại đường vốn đang cãi vã ầm ĩ đột nhiên yên tĩnh trở lại.

Uy danh của Chử Vô Kỵ trong nhánh Ẩn Ma vẫn tương đối lớn, vị này là tông sư võ đạo gần với Chân Hỏa Luyện Thần, cho dù kẻ kiêu ngạo như La Tam Thông cũng không dám bất kính.

Chử Vô Kỵ đảo mắt một vòng, thản nhiên nói “Chắc chư vị đều biết vì sao Ngụy tiền bội gọi mọi người tới đây rồi. Vị này chính là Lâm Diệp, là tuấn kiệt trẻ tuổi của nhánh Ẩn Ma chúng ta, chuyện tiếp đó ta sẽ không quản, đều giao cho Lâm Diệp xử lý. Các ngươi tự bàn tiếp là được”

Nói xong Chử Vô Kỵ trực tiếp quay người bỏ đi, để lại một mình Sở Hưu.