Chương487
Một cú đấm rồi lại một cú đấm mạnh hơn!
“Những gì anh nói đều là sự thật! Anh thích em! Hãy làm người phụ nữ của anh!”
“Khốn kiếp! Tôi giết chết anh!”
Đàm Xuân Linh cũng bị kích thích bởi những lời nói của Cam Hưng Bá.
Từ nhỏ vì mạnh mẽ và cao lớn nên đám con trai không ai dám lại gần cô.
Sau nhiều năm như vậy, đến một người bạn để nói chuyện cô cũng không có chứ nói gì đến yêu đương nam nữ.
Vì vậy, cô dứt khoát trang bị, tăng cường sức mạnh khiến bản thân trở nên mạnh hơn cả đàn ông!
Mạnh hơn cả đàn ông!
Bây giờ, đột nhiên nghe Cam Hưng Bá nói những điều như vậy.
Theo bản năng, cô cho rằng Cam Hưng Bá đang quấy rối, xúc phạm cô!
Cho nên cô càng đánh càng dữ dội!
Càng đánh càng điên cuồng!
“BốpI”
“Rầm!”
“Bốp!”
Năm đấm!
Gió mạnh!
Cơn thịnh nộ dữ dội!
“Ha ha, em gái, năm đấm của em ngày càng mạnh. Điều này không phải chứng tỏ là em cũng thích anh sao? Làm người phụ nữ của anh đi!”
“Đi chết đi! Đi chết đi! Đi chết đi!”
Đàm Xuân Linh gầm lên!
Nhưng cô ấy không có cách nào đánh được.
Cam Hưng Bá.
Cứ đánh đấm như vậy, ủy khuất, đau đớn, đủ mọi cung bậc cảm xúc trong cô trào dâng.
Cô khóc.
Lúc này, Hứa Mộc Tình đang đứng bên cạnh Lý Hàng đột nhiên hét lên: “Đừng đánh nữa!”
Sau đó, Hứa Mộc Tình bất ngờ lao lên chắn giữa Cam Hưng Bá và Đàm Xuân Linh.
Hành động của Hứa Mộc Tình hoàn toàn theo bản năng, thậm chí cô còn không nghĩ tới việc mình sẽ bị thương.
Cam Hưng Bá dừng lại.
Nhưng nắm đấm của Đàm Xuân Linh lại không cách nào dừng được.
Nắm tay to lớn của cô càng ngày càng gần Hứa Mộc Tình!
Nhìn như cô đang định đánh Hứa Mộc Tình.
“Bốpi”
Một cơn gió mạnh lướt qua.
Tay Lý Hàng nhẹ nhàng đón trọn nắm đấm của Đàm Xuân Linh!
Đàm Xuân Linh bàng hoàng!
Cô không ngờ Lý Hàng lại mạnh như vậy!
Ngay khi cô ấy định đánh thêm lần nữa, Hứa Mộc Tình đã tiến lên hai bước.
Cô đứng trước mặt Đàm Xuân Linh, đưa tay rút nắm đấm của Đàm Xuân Linh ra khỏi tay Lý Hàng “Chúng tôi không có ác ý”
Hứa Mộc Tình dùng đôi tay mềm mại của mình ôm lấy tay của Đàm Xuân Linh.
Đôi tay nhỏ nhắn ấm áp của Hứa Mộc Tình khiến Đàm Xuân Linh ngây ra Cô ngây người nhìn Hứa Mộc Tình.
Trong mắt Đàm Xuân Linh, Hứa Mộc Tình giống như một tiên nữ.
Xinh đẹp.
Dịu dàng.
Từ nhỏ đến lớn, Đàm Xuân Linh luôn bị người khác ghét bỏ.
Chưa từng có ai nhìn cô ấy với đôi mắt dịu dàng như vậy.
Hứa Mộc Tình dịu dàng nói: “Tôi thay mặt Hưng Bá xin lỗi c “Cô đừng tưởng anh ta thô lô, thực ra anh †a là một người tốt”
“Chỉ là không biết cách thể hiện bản thân thôi”
“Đúng vậy, chị dâu nói đúng, anh là người tốt” Cam Hưng Bá đứng bên cạnh vội vàng nói.
Sự dịu dàng và ân cần của Hứa Mộc Tình khiến nước mắt Đàm Xuân Linh càng ngày.
càng nhiều, bỗng trào ra.
“Xin lỗi”
Đàm Xuân Linh khóc.
Cô khóc như một đứa trẻ.
Đây là sự cảm động trước nay chưa từng Có.
Từ nhỏ đến lớn, lần đầu tiên cô cảm nhận được sự quan tâm của người khác.
Là Hứa Mộc Tình khiến cô hiểu rằng.
Hóa ra cô không phải là một công cụ, cô là một con người.
Hứa Mộc Tình nắm tay Đàm Xuân Linh đi tới chiếc ghế bên cạnh rồi ngồi xuống.
Sau khi hai người trò chuyện vài câu, Đàm Xuân Linh giống như đứa trẻ bị bỏ rơi, ôm chặt lấy Hứa Mộc Tình.
Trong khi hai cô gái tâm sự, Lý Hàng kéo Cam Hưng Bá sang một bên.
“cậu có thích cô ấy không?”
“He he he” Cam Hưng Bá đưa tay gãi sau đầu.
“Không nói có nghĩa là không thích rồi “Triệu Tứ vẫn chưa có bạn gái, mấy ngày trước cậu ta có nhờ tôi giới thiệu cho một người”