Chương 48 Theo ta thì sống chống ta th chết Tên cầm đầu không ngừng xin tha mạng.
“Đại ca em sai rồi, đừng giết em, đừng giết em!”
“Em biết rất nhiều thông tin của ông trùm bên em, chỉ cần anh thả em ra, em sẽ lập tức nói hết với anh!”
Trong lúc này, mười mấy người đứng bên cạnh Trương Toàn Vũ.
Trương Toàn Vũ mặc một bộ vest thẳng thớm, ngay cả đôi giày dưới chân cũng được chùi bóng loáng phát sáng.
Hắn giống như một doanh nhân thành đạt.
So với đám côn đồ này có vẻ không ăn khớp lắm.
“Môi trường địa lý ở đây rất tốt, mở câu lạc bộ suối nước nóng quá phí phạm.”
“Sau này sửa thành quán trà, ta định biến chỗ này thành cứ điểm của chúng ta”
Bên cạnh có người vội tâng bốc: “Anh Vũ anh minh”
Trong tiếng tâng bốc xu nịnh của đám đàn em, Trương Toàn Vũ nhẹ nhàng giơ tay.
Những người bên cạnh lập tức dừng lại.
“Không phải tao đã kêu chúng mày mời thủ lĩnh của các thế lực ngầm ở Ninh Châu đến sao? Người đâu rồi? Sao vẫn còn chưa đến?”
“Anh Vũ, đám người đó sau khi nghe nói anh đến đều trốn chui trốn lủi như chuột rồi ạ”“
“Theo điều tra của chúng ta, bọn họ hình như đang tụ tập mở cuộc họp.”
Trương Toàn Vũ cười lạnh một tiếng: “Thế chẳng phải vừa vặn sao? Khỏi tốn công chúng mày chạy một phen.”
Trương Toàn Vũ nhìn sang Lâm đại sư bên cạnh: “Lâm đại sư, chúng ta đi thôi, đi gặp đám chuột của thế lực.
ngầm ở Ninh Châu nào.”
Lúc này, đám người Vương Cao Ba đang đứng ngồi không yên trong câu lạc bộ của hắn.
Cửa phòng đột nhiên bị một người đàn ông đẩy ra.
Người đàn ông hoảng hốt nói với Vương Cao Ba: “Đại ca, bọn Lưu Đức Luân hình như trốn đi rồi.”
“Em cử hơn ba mươi anh em và năm chiếc xe đi tìm đều không thấy!”
Vương Cao Ba vỗ mạnh xuống bàn.
“Khốn kiếp! Ngày thường ra vẻ ông nội, bây giờ kẻ địch đánh đến cửa rồi thì hắn lại cụp đuôi bỏ trốn!”
“Vương lão đại, bây giờ chúng ta phải làm sao?”
Vương Cao Ba hung dữ nói: “Còn có thể làm gì được nữa? Đương nhiên là liều mạng với bọn chúng rồi!”
“Nhưng tên Trương Toàn Vũ này là Tứ Đại Thiên Vương, cũng là nhân vật hàng đầu ở tỉnh thành, chúng ta hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn”
Bên cạnh có người nói vậy, vài người cũng hưởng ứng sôi nổi.
Vương Cao Ba đâm mạnh một con dao xuống mặt bàn.
“Trương Toàn Vũ lần này cũng chỉ là mang theo vài chục người đến”
“Chúng ta đông anh em như thế này, chẳng lẽ còn sợ bọn chúng sao?”
“Như người xưa nói: phép vua thua lệ làng.”
“Chưa nói đến việc Trương Toàn Vũ có phải là rồng hay không, cho dù hắn có là rồng đi chăng nữa”
“Thì chúng ta cũng có thể xé nát hắn, đến lúc đó mọi người cùng nhau ăn thịt rồng!”
Vương Cao Ba nói rất hùng hồn, quả thật cũng động viên sĩ khí của mọi người.
Lúc này, một đàn em bên ngoài đột nhiên đẩy cửa đi Vào.
“Không ổn rồi đại cai”
Tên đàn em này còn chưa nói xong thì đã bị người bên ngoài cửa đá vào trong.
Mọi người quay lại thì thấy Lâm đại sư chắp tay sau lưng, ra dáng bước vào.
Vương Cao Ba hét to: “Còn đứng đực ra đó làm gì! Xông hết lên cho tao!”
Một đám đàn em lũ lượt cầm mã tấu hô lên xông về phía Lâm đại sư.
Võ công của tên Lâm đại sư này quả thực không tệ.
Mây chục tên côn đồ kêu gào chém giết bị ông ta lần lượt đánh gục xuống đất.
Cuối cùng, ông ta dẫm chân lên đầu một tên côn đồ, nhìn Vương Ca Ba cười lạnh.
“Trước khi đến nghe nói Ninh Châu ngọa hổ tàng long, bây giờ xem ra chỉ là vài con giun đất mà thôi.”
Lời vừa nói ra, Trương Toàn Vũ dẫn theo một đám đàn em từ ngoài cửa đi vào.
Vương Cao Ba biến sắc khi nhìn thấy Trương Toàn Vũ.
Những thủ lĩnh thế lực ngầm bên cạnh cũng lòng nguội như tro tàn.
Khoảnh khác Trương Toàn Vũ bước vào, bọn họ đã từ bỏ chống cự.