Chương 478
Bọn họ lôi Vương Thắng Tài ra như một con chó chết!
Ánh mắt sắc bén của Chu Mỹ Trân quét qua những người có mặt ở đây, bà ta lạnh ù “Những lời vừa rồi, tôi sẽ chỉ nói “Tôi không hy vọng chuyện tương tự sẽ lặp lại “Bằng không hậu quả như thế nào, các người chắc đã rõ hơn tôi.”
“Ở cái đất Thượng Hải này, tôi muốn các người sống thì các người sống, muốn các người chết thì các người đều phải chết!”
Mấy chục ông chủ nhanh chóng cúi đầu.
khom lưng “Còn ngây ra đó làm gì? Mau truyền tin này đi cho tai”
“Kẻ nào dám hợp tác với tập đoàn Lăng Tiêu thì chính là muốn vào chỗ chết!”
Đợi những ông chủ này vội vàng rời đi hết.
Chu Mỹ Trân liếc nhìn xung quanh một lượt.
Bà ta không nhịn được mà hỏi: “Tiểu Linh đâu?”
“Không phải bảo cô ta đi bắt Lý Hàng đó sao?”
“Sao bay giờ vẫn chưa về?”
Cũng vào lúc này, Đàm Xuân Linh đã đến khu đô thị hoa viên rừng rậm nơi tập đoàn Lăng Tiêu đặt trụ sở.
Khu hoa viên rừng rậm này đã thu hút rất nhiều người dân gần đó đến chơi.
‘Đàm Xuân Linh đi theo dòng người trên con đường rợp bóng cây.
Cô đến bên ngoài văn phòng Công ty Bất động sản Tập đoàn Lăng Tiêu.
Lúc này, Cam Hưng Bá đang dẫn một vài nhân viên đi lắp lại cánh cửa kính lớn đã bị đập vỡ.
Đàm Xuân Linh bước nhanh đến hỏi một nhân viên: “Lý Hàng ở đâu?”
Cách nói chuyện của Đàm Xuân Linh đơn giản bộc trực giống như cơ thể đầy áp cơ.
bắp bùng nổ của cô ấy.
Nhân viên đó nhìn cô một cái, không trả lời mà tiếp tục làm việc.
Đàm Xuân Linh lập tức duõi tay nắm lấy cổ áo người nhân viên rồi nhấc bổng cả lên.
Động tác này trông có vẻ vô cùng dễ dàng, giống như đang nhấc một đứa trẻ ba tuổi vậy.
“Tôi hỏi lại lần nữa, Lý Hàng ở đâu!2”
Không chỉ trực tiếp, mà còn thô lỗ.
“Tôi không quen biết Lý Hàng”
Đàm Xuân Linh hừ lạnh một tiếng rồi ném.
người nhân viên ra ngoài Người nhân viên vẽ một vòng cung dài trên không trung Khi sáp ngã trên nền đất cứng thì đột nhiên một cơn gió mạnh vụt qua.
Cánh tay cường tráng của Cam Hưng Bá đỡ lấy người nhân viên.
Cam Hưng Bá sải bước đi tới trước mặt Đàm Xuân Linh: “Cô tìm đại ca tôi có chuyện gì?”
Chiều cao của hai người không chênh lệch nhiều, đều hơn hai mét.
Hơn nữa, cơ bắp đều có kích thước tương.
tự nhau Toàn thân đều là cơ bắp bùng nổ.
Hai người đứng ở đó, các nhân viên bên cạnh lập tức kêu lên một tiếng rồi đồng loạt giải tán.
Trong không khí bắt đầu nồng nặc mùi thuốc súng.
Đàm Xuân Linh lạnh lùng nói: “Giao Lý Hàng ra đây, nếu không tôi bẻ cổ ảnh”
Câu nói của Đàm Xuân Linh khiến Cam Hưng Bá bật cười.
“Tôi đã cảm thấy bản thân rất điên rồi, thật không ngờ có người còn điên hơn tôi.”
“Tôi nói này, cô gái, chân yếu tay mềm như cô mà muốn bẻ cổ tôi?”
“Nào! Đưa tay ra đây, cho tôi xem cô mạnh như thế nào”
Lời vừa dứt, Đàm Xuân Linh ngay lập tức giơ nắm đấm của mình lên đập vào mặt Cam Hưng Bá.
“Bị “Bốp!”
“Bốp!”
Mỗi cú đấm của Đàm Xuân Linh đều cực kỳ nặng.
Cùng với sự va chạm dữ dội, hai người vạm vỡ chiến đấu kịch liệt trên mặt đất bảng phẳng!
“Ha ha! Không ngờ người phụ nữ không có đầu óc như cô lại là cao thủ bậc Tông sư!”
“Hấp dẫn!”
“Nào, đánh tiếp đi!
Kể từ khi Cam Hưng Bá đi theo Lý Hàng, sức mạnh của anh ta đều được cải thiện mỗi ngày.
Phương pháp huấn luyện do Lý Hàng truyền dạy thật sự rất hiệu quả.
Bây giờ, mỗi ngày anh ta đều muốn đánh đấm cùng người khác.
Tuy nhiên, những người cùng đội không phải là đối thủ của anh.
Giờ đây, việc gặp một người phụ nữ có thực lực tương đương khiến Cam Hưng Bá vô cùng thích thú