Chương 453
Thôi Thiên Tứ đứng cạnh vừa nhìn đã thấu tam tư xau xa của Chu Hạn Văn.
Hắn nhếch mép cười lạnh lùng.
Đi đến bên cạnh Chu Hạn Văn mỉm cười và nói: “Cô ta tên là Hứa Mộc Tình, là em họ tôi, cũng là tổng giám đốc tập đoàn Lăng Tiêu.”
Không đợi Chu Hạn Văn lên tiếng, Thôi Thiên Tứ lại nói: “Tập đoàn Lăng IÊN mua mộtmiếng đất vô dụng, NAnemuoyÓ ụ tốn mất hai mươi “Bây giờ nguồn vốn của tập đoàn đã xuất hiện lỗ hổng rất lớn.”
“Trong tháng này, chắc sẽ phải tuyên bố phá sản”
“Cô ta đến buổi tiệc này chắc chắn là để tìm kiếm người giúp đỡ”
“Nếu cậu Chu chìa “cành ô liu” cho cô ta, cô ta chắc.
chắn sẽ tiếp nhận đó!” #&Mắt Chu Hạn Văn sáng lên, sau đó ngoắc Thư Ký bên cạnh.
Thư ký vừa đến gần, hắn liền nói nhỏ vài câu với thư ký.
Thư ký lập tức gật đầu, bước về chỗ nhóm Hứa Mộc Tình đang đứng.
Thư ký đi đến trước mặt Hứa Mộc Tình, chìa một tấm danh thiếp cho cô rồi nói.
“Sau khi buổi tiệc kết thúc, chủ tịch nhà tôi sẽ đợi Hứa tiểu thư ở trong phòng tổng thống”
Hứa Mộc Tình cau mày: “Sao tôi phải đi?”
“Nếu Hứa tiểu thư đến, vấn đề tài chính của tập đoàn nhà cô sẽ được giải quyết.”
“Nếu Hứa tiểu thư không đến, ngày mai tập đoàn của cô sẽ chính thức phá sản!”
Nói xong, thư ký liền quay người bỏ đi.
Uy hiếp!
Rõ ràng là uy hiếp trắng trợn!
“Đúng là chủ nào chó nấy”
Hứa Hạo Nhiên đứng cạnh Hứa Mộc Tình phỉ nhổ một câu.
Đợi Hứa Mộc Tình nhìn về phía Chu Hạn Văn, cô phát hiện trong tay hắn ta đã cầm một ly rượu vang, cử chỉ †ao nhã nâng ly về phía cô.
Nụ cười tà mị.
Và lúc này, Hứa Mộc Tình lại làm một động tác khiến những người xung quanh kinh hãi.
Cô cầm lấy danh thiếp của Chu Hạn Văn.
Ngón tay mảnh mai cầm lấy hai đầu của tấm danh thiếp.
“RoẹtI”
Tấm danh thiếp bị xé thành hai mảnh.
“Roẹt!”
Gấp lại, xé tiếp!
Sau đó, trong sự bất ngờ của những người xung quanh, cô đem vứt tấm danh thiếp bị xé vụn vào trong thùng rác.
“Gô gái này có phải bị ngốc không vậy? Cô ta lại dám xé danh thiếp của cậu Chu?”
“Tập đoàn Lăng Tiêu đúng là không còn lối thoát nữa rồi, lại dám làm ra loại chuyện điên rồ như thế!”
“Tôi phải gọi điện thoại cho chủ tịch, lập tức hủy tất cả mọi hợp tác với tập đoàn Lăng Tiêu, lần này bọn họ chết chắc rồi!”
Nụ cười của Chu Hạn Văn cuối cùng cũng tắt ngấm.
Trong mắt hắn lộ ra tia nhìn hung dữ.
Hắn dẫn theo người đi đến trước mặt Hứa Mộc Tình.
“Cô là cô gái đầu tiên dám xé danh thiếp của tôi.”
“Tôi muốn biết ai cho cô lá gan đấy, dám xé danh thiếp của tôi.”
Giọng nói trong trẻo của Hứa Mộc Tình, nhả ra từng câu từng chữ rành mạch rót vào tai mọi người.
“Chồng tôi nói, trên đời này không có chuyện gì mà tôi không dám làm hoặc không thể làm”
Chu Hạn Văn nghe nói Hứa Mộc Tình đã kết hôn, tia nhìn trong mắt hán càng trở nên ác liệt.
“Chồng cô là ai?”
Thôi Thiên Tứ bật cười lớn: “Cậu Chu, chồng cô ta là một thằng vô dụng.”
“Là một thằng ở rể ăn bám”
“Hơn nữa còn là một thằng điên”
Lời vừa nói ra, hội trường trở nên xôn xao!
Cười vang không dứt!
Chu Hạn Văn hừ lạnh: “Một cô gái xinh đẹp sau khi chung sống với một thằng điên liền biến thành mụ điên rồi.”
Chu Hạn Văn trịch thượng, thái độ ngạo mạn, lại mang đầy vẻ uy hiếp.
“Hứa Mộc Tình, tôi cho cô một cơ hội cuối cùng”
“Bây giờ trước mặt tất cả mọi người, chửi chồng cô là thằng điên, thằng thần kinh”