Chương 40 Người phụ nữ bốc đồn.
“Cô muốn làm gì?” Liễu Ngọc Phần vội kéo Hứa Mộc.
Tình ra phía sau.
“Bốp!”
Một tên cao to bước lên vả Liễu Ngọc Phần một bạt tai.
Liễu Ngọc Phần bưng mặt kéo Hứa Mộc Tình lùi lại phía Sau.
Lúc này Hứa Hiếu Dương cũng tập tễnh nhào tới.
“Các người như thế này là xâm phạm nhà riêng, tôi sẽ báo cảnh sát bắt…
Hứa Hiếu Dương còn chưa nói xong thì một tên cao to vạm vỡ đập mạnh xuống bàn.
Một tên khác giật cánh tay Hứa Hiệu Dương ấn xuống mặt bàn.
Đồng thời rút ra một con dao găm bén nhọn đâm mạnh xuống bàn tay Hứa Hiểu Dương.
“Phập!”
Con dao nhỏ xuyên qua mặt bàn.
“Các người muốn làm gì?”
“Chúng tôi đâu có làm gì đắc tội các người, rốt cục các người muốn làm gì?”
Hứa Mộc Tình kêu lên thảng thốt định xông lên.
Liễu Ngọc Phần lại ôm chặt lấy cô.
Hai mẹ con run lẩy bẩy dán chặt vào tường.
Lúc này ngoài cửa vang đến tiếng giày cao gót.
“Cộp cộp.
Mọi người quay đầu nhìn lại thì thấy một người phụ nữ dáng người cao ráo nóng bỏng đang bước đến.
“Cô là cô Lôi Phi Phi?”
Vừa nghe Hứa Mộc Tình gọi mình là “cô”.
Lôi Phi Phi cầm lấy tô canh sườn ngó sen đập thẳng vào Hứa Mộc Tình.
Vào thời điểm quan trọng, Liễu Ngọc Phần quay lưng lại, dùng lưng của mình đỡ lấy tô canh sườn.
“Mẹt”
Hứa Mộc Tình hét lên!
Lôi Phi Phi nhặt lấy con dao trên mặt bàn bước nhanh đến chỗ Liễu Ngọc Phần.
Cô ta túm lấy cổ áo Liễu Ngọc Phần và ném sang một bên.
Sau đó đưa lưỡi dao sác bén kề lên khuôn mặt xinh đẹp thanh tú của Hứa Mộc Tình.
“Mấy năm không gặp, cô càng ngày càng xinh đẹp nhỉ, chẳng trách có thể mê hoặc tên đê tiện háo sắc Lưu Đức Luân đến mức thần hồn điên đảo!”
“Cô, cháu không có, cháu…
Hứa Mộc Tình còn chưa nói xong, Lôi Phi Phi đã ác độc ấn mạnh cả người cô lên tường.
“Bớt nói con mẹ mày lại!”
“Con ranh con này, lúc trước bà đây không nhận ra, mày lại còn có tâm cơ như vậy!”
“Sớm biết thế này, năm đó lẽ ra nên dìm chết mày!”
Lúc nhỏ Hứa Mộc Tình rơi xuống sông, Lôi Phi Phi mạo.
hiểm tính mạng cứu cô từ dưới nước lên.
Hứa Hiếu Dương bị ấn xuống mặt bàn cũng kêu to: “Phi Phi, em nghe anh nói, chuyện này không phải như em nghĩ đâu.”
Lôi Phi Phi buông Hứa Mộc Tình ra.
Gô ta túm lấy đầu Hứa Hiếu Dương, dùng cán dao đập mạnh lên mặt ông.
“Bây giờ bà đây chỉ muốn giết người!”
“Không muốn nghe ông lải nhải!”
Lôi Phi Phi túm chặt tóc Hứa Hiếu Dương, trong lúc mắng chửi ánh mắt hiện lên tia dữ tợn!
“Mấy năm không gặp, cô càng ngày càng xinh đẹp nhỉ, chẳng trách có thể mê hoặc tên đê tiện háo sắc Lưu Đức Luân đến mức thần hồn điên đảo!”
“Cô, cháu không có, cháu…
Hứa Mộc Tình còn chưa nói xong, Lôi Phi Phi đã ác độc ấn mạnh cả người cô lên tường.
“Bớt nói con mẹ mày lại!”
“Con ranh con này, lúc trước bà đây không nhận ra, mày.
lại còn có tâm cơ như vậy!”
“Sớm biết thế này, năm đó lẽ ra nên dìm chết mày!”
Lúc nhỏ Hứa Mộc Tình rơi xuống sông, Lôi Phi Phi mạo.
hiểm tính mạng cứu cô từ dưới nước lên.
Hứa Hiếu Dương bị ấn xuống mặt bàn cũng kêu to: “Phi Phi, em nghe anh nói, chuyện này không phải như em nghĩ đâu.”
Lôi Phi Phi buông Hứa Mộc Tình ra.
Gô ta túm lấy đầu Hứa Hiếu Dương, dùng cán dao đập mạnh lên mặt ông.
“Bây giờ bà đây chỉ muốn giết người!”
“Không muốn nghe ông lải nhải!”
Lôi Phi Phi túm chặt tóc Hứa Hiếu Dương, trong lúc mắng chửi ánh mắt hiện lên tia dữ tợn!
Hựt!
Kêu gào thảm thiết.
Tiếp đó, tên đàn ông thân hình vạm vỡ như bao cát bị người mới đến vứt thẳng ra ngoài cửa sổ.
Đây là tầng ba đấy!