Chương 381
Tuy không sang trọng như biệt thự nhưng cũng là một ngôi nhà biệt lập, còn có cả sân vườn.
Liễu Kình Tùng và Liễu Côn đã lái xe suốt chặng đường.
Khi rẽ từ quốc lộ vào vùng quê nơi có gia đình Liễu Bạch, Liễu Côn chợt thấy bầu trời bên ngoài cửa sổ có một bóng đen bay qua.
Ông ta chỉ vào cái bóng đen khổng lồ trên bầu trời và nói: “Đó là cái gì vậy?”
Liễu Kình Tùng cũng hạ cửa sổ xuống và nhìn ra ngoài.
Khoảnh khắc nhìn thấy bóng đen đó, sắc mặt ông ta liên thay đổi rõ rệt!
Trực thăng bọc thép!
Loại trực thăng này không có trong đội địa phương của họ.
“Vị đại thần đó chắc hẳn đang ở nhà Liễu Bạch!”
Liễu Kình Tùng vội vàng thúc giục tài xế: “Cậu lái xe nhanh chút đi! Mau mau qua đó!”
Khi xe của Liễu Kình Tùng chạy trên con đường trước nhà Liễu Bạch, ông ta nhìn thấy một chiếc trực thăng.
bọc thép đang treo lơ lửng trên nóc nhà Liêu Bạch.
Luồng khí mạnh mẽ khiến người ta không thể mở mắt.
Lưồng khí áp chế thực vật xung quanh.
Trong những cuộn gió chỉ có một người kiêu hãnh đứng đó.
Sừng sững!
Hùng vĩI Bất động như núi!
Một sợi dây đen từ trực thăng hạ xuống thẳng đứng.
Khoảnh khắc nắm được sợi dây, ông ta “xoẹt” qua như.
một vị thần, rồi nhanh chóng bay lên.
Ngay sau đó liền bay vào trong trực thăng.
Xe của Liễu Kình Tùng còn chưa tới nơi, chiếc trực thăng đã nhanh chóng bay qua.
Liễu Kình Tùng lập tức đậu xe trước cửa nhà Liễu Bạch.
Khi ông ta và Liễu Côn vội vàng đi vào sân liền bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc.
Lỗ Diệu Huy, em trai của Lỗ Diệu Quang đang nằm trên mặt đất, tay chân đã bị đánh gãy.
Toàn thân đều là máu!
Trên mặt đất cũng nằm la liệt rất nhiều người.
Chân tay đều đã gãy!
Than khó!
c Ngoài ra còn có một chiếc xe tải.
Bên cạnh có vài đàn em của Lý Hàng đang ném những người bị gãy tay chân vào xe tải như rác rưởi.
Lúc này Liễu Bạch mới bước ra khỏi nhà, anh ta đưa cho Ih một chai nước khoáng.
“Các anh em vất vả rồi. Tối nay, vợ chồng tôi sẽ tự tay.
nấu cơm mời mọi người dùng bữ: Liễu Côn và Liễu Kình Tùng nhanh chóng bước tới.
Nhìn thấy hai người bọn họ, Liễu Bạch vốn đang tươi cười, sắc mặt lập tức trầm xuống.
“Không biết ngọn gió nào đưa một người cao quý như: ông Liễu đây đến nơi nhỏ bé tồi tàn này của tôi vậy?”
Liễu Kình Tùng ở bên cạnh, cẩn thận nhận thấy rằng dường như Liễu Bạch đã thay đổi.
Cảm giác hoàn toàn khác so với trước đây.
Liễu Bạch hiện tại không phải đang tỏ ra kiêu ngạo.
Liễu Kình Tùng có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở tỏa ra từ Liễu Bạch.
Liễu Bạch giống như một mảnh thép nguội, thậm chí trong mắt còn có một tia sát ý.
Chỉ trong vòng hơn một ngày, Liễu Bạch lại thay đổi nhiều như vậy.
Sự ngưỡng mộ của Liễu Kình Tùng đối với Liễu Bạch ngày càng mạnh mết Liễu Kình Tùng vội vàng bước tới, cười với Liễu Bạch nói: “Tiểu Bạch à, dù thế nào thì chúng ta cũng là chú của con”
“Chúng ta là người một nhà mà, trước đây đều là bác.
không đúng. Chúng ta lần này đích thân tới đây là để xin lỗi: Liễu Bạch không trả lời Liễu Kình Tùng, mà vẻ mặt bình thản quay đầu lại nhìn bầu trời nơi máy bay trực thăng vừa bay đi.
Lúc này, Liễu Kình Tùng nhỏ giọng hỏi: “Anh Lý đi đâu vậy?”
Liễu Bạch nhàn nhạt đáp: “Nhà họ Lỗ”
“Nhà… nhà họ Lỗ!” Liễu Côn kinh ngạc kêu lên.
Đôi mắt Liễu Kình Tùng hơi nheo lại, ông ta nhỏ giọng lẩm bẩm: “Xem ra nhà họ Lỗ sắp tàn rồi”
Lúc này, bên trong một chiếc xe tải lớn đang chạy trên đường vành đai ngoài Thượng Hải.
Ba người Hứa Mộc Tình ngồi trên chiếc xe Audi màu đỏ cũng đã hơn nửa tiếng.
Trình Lỗi cười nói: “Ba người đẹp, sự kiên nhãn của cậu Uông chúng tôi cũng có hạn.”
“Nếu các cô còn không ra ngoài, vậy chúng tôi sẽ mời các cô ra đó nha”
Hứa Mộc Tình và Cố Ngôn Hy nhìn nhau.