Chương 321
“Ông chính là Hứa Hiếu Dương?”
Kỳ Ti Mẫn ngẩng đầu, ánh mắt nhìn Hứa Hiếu Dương như nhìn gián chuột.
Hứa Hiếu Dương gật đầu: “Xin hỏi bà là ai?”
Tuy trong lòng căng thẳng, nhưng Hứa Hiếu Dương vẫn khá bình tĩnh, giọng điệu không hề hoảng loạn.
“Có phải ông có một đứa con rể tên là Lý Hàng?”
“Đúng vậy.”
Hứa Hiếu Dương vừa nói xong câu này, Kỳ Tỉ lạnh một tiếng: “Vậy thì không tìm nhầm người rồi, dẫn địt “Các người muốn làm cái gì? Chúng tôi đâu có đắc tội gì với các người?”
Liễu Ngọc Phần sợ hãi la to lên.
Còn Kỳ T¡ Mẫn lại bước nhanh đến, tát mạnh vào mặt Liễu Ngọc Phần!
“Tiện nhân, bà sinh một đứa tỉ tiện, lại kiếm thêm một thẳng vô dụng làm rể”
“Bây giờ hắn lại dám đánh em trai tôi”
“Lần này các người rơi vào tay tôi, xem tôi sẽ lột mớ da chó trên người các ngươi như thế nào!”
Khi người của Kỳ Ti Mẫn bắt Liễu Ngọc Phần và Hứa Hiếu Dương từ trong phòng ra.
Phía cuối hành lang đột nhiên vang lên tiếng quát của một người đàn ông: “Đứng lại!”
Người đến chính là Triệu Tứ, tài xế của Hứa Hiếu Dương!
Thấy Triệu Tứ lạnh lùng bước đến.
Kỳ Ti Mẫn bất giác cười khinh miệt: “Hai anh đi lên đánh gãy chân hắn vứt xuống cầu thang cho tôi.”
Hai vệ sĩ lập tức cười gian ác xông về phía Triệu Tứ.
“BịchI Bịchl”
Hai tiếng nặng nề vang lên.
Thậm chí vệ sĩ còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Triệu Tứ đấm ngã lăn quay.
Triệu Tứ trừng mắt giận dữ nhìn Kỳ Ti Mẫn: “Thả lão gia và phu nhân nhà tôi ra!”
“Không ngờ mày cũng giỏi phết đấy.”
“Lữ Mãnh, nặng tay một chút, tao muốn tận mắt nhìn thấy tên khốn này bị mày đánh gấy tay chân!”
Nhận được mệnh lệnh của Kỳ Ti Mẫn, một người đàn ông mặc quần áo màu trắng chậm rãi bước vào tâm mắt của Triệu Tứ.
Người đàn ông này dáng người không cao, nhưng hãn vừa xuất hiện, nét mặt Triệu Tứ trở nên vô cùng nghiêm trọng!
Người này là một cao thủ!
Chỉ dựa vào khí thế, Triệu Tứ liền biết mình đã thua rồi.
Biết rõ bản thân không địch lại được, nhưng Triệu Tứ vẫn không chùn bước xông lên!
Hắn không thể phụ sự kỳ vọng của Lý Hàng.
Cho dù phải chết!
“Bịchl”
“Bịch!”
“Bịch!”
Trong hành lang thỉnh thoảng lại vang lên tiếng đấm đá.
Là vệ sĩ của Hứa Hiếu Dương, thực lực của Triệu Tứ cũng không kém.
Hắn tiến bộ rất nhanh, trong đội ngũ của Lý Hàng, thực lực của hắn cũng xếp hàng đầu.
Nhưng lần này kẻ địch mà hắn gặp phải quá mạnh!
Lữ Mãnh – một trong ba cao thủ của Tôn gia!
Triệu Tứ hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn.
Sau mười mấy chiêu, tay phải của Triệu Tứ bị Lữ Mãnh đánh gãy!
““Rác!”
“Hựi”
Triệu Tứ lập tức phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể bắn ra sau mười mấy mét rồi đập mạnh lên tường.
Lữ Mãnh không dừng lại.
Hắn từng bước tiến đến gần.
Hơi thở chết chóc càng ngày càng nồng nặc.
Lúc này Liễu Ngọc Phần vội la lên: “Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa! Chúng tôi đi theo các người! Đi theo các người là được chứ gì!”
Thế nhưng Lữ Mãnh không vì thế mà ngừng lại, hắn vẫn tiến đến gần Triệu Tứ.
Kỳ Ti Mẫn không lên tiếng thì không ai dám dừng lại.
Cô ta rất hưởng thụ cảnh tượng con chó mình nuôi đi cắn người khác.