Chương 309
Bởi vì nắm đấm của ông ta đã đấm thật mạnh lên ngực của Lý Hàng!
Cú đấm này ông ta dùng ít nhất bảy phần sức mạnh!
Quách Phong lập tức lùi lại hai bước, cơ thể nhảy vọt lên cao, rồi lại đứng về chỗ cũ.
Quách Phong siết chặt nắm đấm một lần nữa, khí thế trên người ngày càng tăng lên!
“Vận may của mày tốt đấy! Mười mấy năm nay đây là lần đầu tiên phải sử dụng toàn lực!”
“Có thể chết dưới toàn bộ sức mạnh của tao là vinh hạnh của mày!”
Khoảnh khắc giọng nói vừa buông xuống, Quách Phong đột nhiên gầm lên: “Bôn Lôi Quyền!”
Tiếng sấm!
Tiếng nổ như tiếng sấm sét lan truyền trong không khí!
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Quách Phong hóa thành một cái bóng mang theo khí thế hủy diệt xông về phía Lý Hàng!
Một cú đấm!
Cú đấm này chắc chắn có thể đấm nát lồng ngực Lý Hàng!
“Bang!”
Âm thanh mạnh mẽ khiến đèn chùm pha lê lớn treo trên trần phòng khách rung lắc dữ dội!
Tiếng va chạm của đèn pha lê còn chưa dừng lại.
Lại nghe thấy giọng nói bình thản của Lý Hàng: “Đây coi như là chiêu thứ hai của ông đúng không?”
Lý Thế Thành kinh sợ liên tiếp lùi lại hai bước!
Đòn tấn công dốc toàn lực của Quách Phong lại không hề có chút tác dụng nào với Lý Hàng!
Sao có thể chứ?
Nhất định là hoa mắt rồi!
Lúc này, Quách Phong nhảy lên một lần nữa rồi tiếp đất ở vị trí ban đầu.
“Hê hê hê, ha ha ha, mày đã hoàn toàn chọc giận tao.
rồi!”
“Cho đến nay, tất cả những kẻ dám chọc giận tao đều đã chết cả rồi!”
“Tối nay mày cũng không ngoại lệ!”
Khí thế trên người Quách Phong tăng vọt!
Cơ bắp nửa người trên của ông ta đều phình lên theo!
“Tao sẽ dùng sát chiêu mạnh nhất để đối phó mày”
“Có thể chết dưới chiêu này mày nên cảm thấy may mắn!”
“Đi chết đi!”
Quách Phong xông đến Lý Hàng như một chiếc xe tăng hạng nặng.
“Bốp!”
Tiếng bạt tai giòn tan.
Sát chiêu mạnh mẽ của Quách Phong đột nhiên bị một cái tát của Lý Hàng hóa giải.
Lúc này, giọng nói bực bội của Lý Hàng vang lên.
“Hai em của ông không nói cho ông biết, miệng ông rất thối à?”
“Tối nay ông ăn tỏi hở?”
“Ngoài ra, Bôn Lôi Quyền không phải như vậy đâu.”
Trong khi nói, năm ngón tay của Lý Hàng đột nhiên cô lại †hành nắm đấm.
“Soạt!”
“Âm!”
Ngoài cửa sổ đột nhiên vang lên tiếng sấm nổ kinh người!
Tiếng sấm chớp phút chốc bao trùm lấy tiếng kêu thảm thiết của Quách Phong.
Nhưng, tất cả những người trong căn nhà đều nhìn thấy cơ thể của quyền vương ngầm đột nhiên cong lên Giống như một con tôm luộc chín!
Cơ bắp sau lưng hắn đột nhiên nổ tung!
Máu tươi văng tung tóe!
Quách Phong không thể tin được!
Hắn không hiểu tại sao một thằng oắt vô danh tiểu tốt trước mắt này lại dễ dàng đánh bại được hẳn.
“Mày..rốt cục mày là ai?”
Lý Hàng giơ tay ấn đầu Quách Phong, hất hắn sang một bên.
Lý Hàng nhìn Lương Thế Thành hai chân đã run rẩy.
“Ông già, bây giờ chúng ta có thể tiếp tục vấn đề lúc nấy được rồi chứ?”
Lương Thế Thành tuy bị sức mạnh mà Lý Hàng vừa thể hiện dọa cho sợ mất mật, nhưng ông ta vẫn cứng giọng chống chế.
“Mày đừng tưởng đánh bại được Quách Phong thì Lương gia không còn ai nữa!”